Thân phận là một tấm áo khoác phát ra hào quang tuyệt đẹp. Người có thân phận khác nhau, tạo thành toàn bộ hệ thống xã hội trong nước hiện nay. Mặc dù làm việc không phân biệt cao thấp giàu nghèo, chỉ là phân công công tác khác nhau mà thôi. Nhưng phải biết rằng cũng bởi vì sự khác nhau như vậy, tạo ra được thân phận không giống nhau. Những thân phận hoàn toàn không thể đối đãi bình đẳng, làm cho cả xã hội trở nên vô cùng đặc sắc.
Tên khất cái ăn xin ở ven đường có thể đánh đồng cùng thành phần tri thức trong thành phố sao?
Thành phần tri thức trong thành phố có thể đối đãi ngang hang cùng ông chủ xí nghiệp sao?
Ông chủ xí nghiệp có thể sánh ngang cùng tổng tài sao?
Thân phận giống như một liều thuốc độc, dụ dỗ khiến người ta phạm tội.
Giống như hiện tại!
Nếu như nói những người đứng ở trong phòng này đều rất bình thường, Từ Thiếu Cung sẽ tới nơi này sao? Nếu như không phải Đỗ Phẩm Thượng nói, Từ Thiếu Cung sẽ tới sao? Nếu như không phải cha Trần Bích Loa là Trần Tĩnh Chi, anh cho rằng Lưu Đông Minh sẽ lộ ra thần sắc sợ hãi như vậy sao? Sẽ không. Điều này là tuyệt đối không thể. Thân phận giống như từng thanh lợi kiếm, treo ở trên đỉnh đầu của mỗi người. Thời gian thích đáng có thể khiến bọn họ theo gió vượt sóng.
– Trong chuyện này, từ đầu đến cuối tôi nhìn đã nhìn thấy. Tôi thật sự không ngờ được, đội ngũ mà chúng ta gọi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701921/chuong-900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.