Thật ra quan hệ của Đỗ Phẩm Thượng và Đỗ Triển cũng tương đối tốt, Đỗ Phẩm Thượng thậm chí còn có thể bao dung Đỗ Triển nuôi tình nhân bên ngoài. Chuyện như vậy, Đỗ Phẩm Thượng chỉ có một quan điểm, chỉ cần không có tình cảm thật là được. Cha muốn vui đùa một chút, không sao cả. Nhưng nếu dám có tình cảm thật, nói thí dụ như như chế tạo ra một đệ đệ muội muội cho Đỗ Phẩm Thượng, vậy Đỗ Phẩm Thượng sẽ thật sự trở mặt.
Ai cũng có điểm giới hạn, vượt qua điểm giới hạn này, chính là không thể tha thứ.
Nhưng chuyện như vậy, Đỗ Phẩm Thượng vĩnh viễn không phải lo lắng, bởi vì Đỗ Triển sẽ không làm ra chuyện như vậy. Ở phương diện nữ nhân, Đỗ Triển có tính tự hạn chế rất mạnh.
– Tại sao muốn đến nhà tôi?
Đỗ Phẩm Thượng tò mò hỏi.
– Chuyện lần trước, là Đỗ tổng hỗ trợ, cậu cũng chạy tới, tôi làm sao cũng phải qua nói tiếng cám ơn, nếu không, có phải có chút không đúng mực sao.
Tô Mộc nói.
– Vậy thì khách khí rồi.
Đỗ Phẩm Thượng nói.
– Không thể nói như vậy, nên đáp tạ vẫn phải đáp tạ.
Tô Mộc chấp nhất nói.
– Vậy để tôi hỏi một chút đã, cha tôi không chừng không ở trong nhà. Giờ này ai biết hắn sẽ ở đâu. Lần nào tôi muốn gặp, cũng phải gọi điện trước hỏi thăm, nếu không tuyệt đối không tìm được.
Đỗ Phẩm Thượng nói.
Đợi sau khi xe dừng được ven đường, Đỗ Phẩm Thượng liền bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701762/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.