Thật sự, bên phía Đỗ Phẩm Thượng truyền đến tiếng rên rỉ hơi có chút đè nén. Mặc dù có thể trước đó đã có thông báo, nhưng rất hiển nhiên lúc động tình, không phải ngươi muốn khống chế là có thể khống chế. Tiếng rên rỉ đứt quãng, rõ ràng vẫn truyền vào trong tai Tô Mộc, điều này làm cho Tô Mộc không khỏi chặc lưỡi đồng thời âm thầm lắc đầu.
Tên Đỗ Phẩm Thượng này thật là đồ phá hoại.
Có lẽ vì che dấu lúng túng, Đỗ Phẩm Thượng nhỏ giọng lầm bầm một câu gì đó, vội vàng kêu lên:
– Lão sư, có chuyện gì mà ngài lại đột nhiên gọi điện thoại cho tôi? Chẳng lẽ ngài thấy nhớ tôi sao.
– Nói nhảm, bây giờ tôi đang ở thành phố Thịnh Kinh, thế nào? Chơi đủ chưa? Nếu chơi đủ rồi thì tôi có chút việc cần cậu làm đây.
Tô Mộc nói.
– Nói gì vậy? Lão sư chỉ cần phân phó, tôi lập tức chạy tới.
Đỗ Phẩm Thượng thét to.
– Được rồi, đừng kêu gào nữa, cậu mau giải quyết cho xong đi rồi đến đây. Bây giờ tôi còn có chút việc cần hoàn thành, một canh giờ sau đến quán cafe bên cạnh trường đại học tìm tôi.
Tô Mộc nói xong liền cúp điện thoại.
Sau khi Tô Mộc nói xong lại bắt đầu thuê xe rời đi, bây giờ hắn thật sự không có chỗ nào để đi, thật sự rất nhàn rỗi, dứt khoát đến quán cafe quen thuộc ngồi một chút. Phải biết rằng trước kia hắn từng có thời gian làm thêm ở quán café đó, có mối quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701757/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.