Điện thoại di động của xã hội hiện đại thật sự là một thứ tốt, hiện tại đã có rất nhiều người mắc phải chứng điện thoại di động, ra cửa làm gì đều không thể không mang theo. Chỉ sợ ngủ thậm chí chết rồi, chỉ cần một tin nhắn gửi đến là có thể khiến ngươi tỉnh lại. Cái này cũng chưa tính, chính yếu nhất chính là điện thoại di động có thể gởi tin nhắn, hơn nữa có thể gửi đến trong thời gian nhanh nhất. So với thư viết tay, rõ ràng là nhanh hơn rất nhiều.
Điện thoại di động của hắn nhận được một tin nhắn, một tin nhắn không đầu không đuôi cũng không lưu số của đối phương. Cho nên Tô Mộc mới hoài nghi, nội dung tin ngắn là viết lung tung, người bên kia có phải đã gửi nhầm cho mình hay không.
– Tiên sinh, sau đêm hôm đó tôi thật sự rất nhớ ngài, nhớ tiếng cười của ngài, nhớ ngón tay như có ma lực của ngài, tiên sinh, tôi phát hiện tôi không thể nào kìm nén được, chúng ta gặp mặt nhau có được không? Mướn phòng đi!
Quá tươi đẹp quá thấp tục quá mê người rồi!
Phản ứng đầu tiên của Tô Mộc là người này tuyệt đối đã gửi nhầm đối tượng, hơn nữa nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đối phương có lẽ là một thục nữ oán phụ được nuôi trong khuê phòng. Nếu không, tuyệt đối không thể gửi tới một tin nhắn như vậy, chẳng lẽ đối phương đang vụng trộm hay sao? Chẳng qua tại sao phải tìm mình? Chẳng lẽ là tùy tiện gửi tới, kết quả là gửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701735/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.