Nhìn chung trên quan trường các triều đại, những người từng ở dưới cơ sở đi lên đạt tới chức tể tướng, đương nhiên là có thể Lã Vọng buông cần, không cần biết phát sinh đại sự gì, đều có thể bình yên tiến hành xử trí. Mặc dù là ở quốc nội hiện tại, tình hình vẫn giống nhau, không hề có chút thay đổi. Cơ quan cùng cơ sở là hai tuyến đường, hai tuyến đường không song song nhưng cuối cùng vẫn đan xen cùng nhau.
Nói tới đấu tranh dưới cơ sở, nhất là vấn đề dưới nông thôn, đối với Tôn Nguyên Bồi mà nói là khu vực hắn chưa từng chạm tới. Hiện tại muốn hắn giải quyết chuyện như thế, có thể làm được mới là việc lạ.
Tô Mộc, anh muốn làm gì?
Tôn Nguyên Bồi cảm thụ được không khí chung quanh ngày càng khẩn trương, gấp giọng hỏi.
Anh hỏi tôi muốn làm gì? Hẳn phải hỏi anh muốn làm gì đi?
Tô Mộc lãnh đạm nói:
Tôn Nguyên Bồi, ánh mắt của anh thật sự có vấn đề, anh dám nói dì cả của tôi tụ động nháo sự, còn muốn đem tất cả mọi người đều bắt lại, hôm nay anh thử bắt một người cho tôi nhìn xem, nếu anh thật dám ra tay, có tin hay không tôi sẽ cho anh không chịu nổi.
Anh?
Tôn Nguyên Bồi phẫn nộ.
Tô Mộc, đừng tưởng rằng anh có người che chở là có thể muốn làm gì thì làm, anh có biết cha của Tôn chủ tịch là ai không?
Hoàng Linh hô lớn.
Câm miệng!
Tôn Nguyên Bồi quát lạnh.
Tôn chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701638/chuong-763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.