Làm cha mẹ không có hi vọng gì lớn, chỉ hi vọng con mình có thể khỏe mạnh vui sướng trưởng thành là được. Hình ảnh trước mắt như vậy, ở trong trí nhớ Tô Lão Thực vẫn dừng lại khi còn bé. Thật không ngờ lớn như vậy, còn có thể thấy được từ trên người Tô Mộc và Tô Khả. Điều này khiến cho bọn họ cảm thấy mừng rỡ vạn phần, cảm giác có khổ cực mệt mỏi đi nữa cúng đáng giá.
Tô Lão Thực biết, từ nhỏ tính tình Tô Mộc đã có phần thành thục. Nếu không sẽ không đối xử với Tô Khả tốt như vậy. Niềm kiêu ngạo lớn nhất trong cả đời ông chính là bồi dưỡng ra được hai anh em Tô Mộc. Phải biết rằng ở Tô Trang, những đứa trẻ giống như Tô Mộc và Tô Khả, có rất nhiều đứa đừng nói là đại học, ngay cả cao trung cũng không có cách nào học xong. Tô Lão Thực và Diệp Thúy Lan thì sao? Thật sự cắn tới trật khớp hàm. Thời điểm con của người khác đều bỏ học đi làm việc, bọn họ vẫn cắn răng cho hai người đi học.
Hiện tại Tô Mộc đã thành công học xong. Bây giờ bọn họ chỉ cần lo cho Tô Khả. Chỉ có điều lúc này tốt hơn trước kia rất nhiều. Tối thiểu học phí và sinh hoạt phí gì đó của Tô Khả, tất cả đều do Tô Mộc chi trả. Cuộc sống như thế thật sự khiến Tô Lão Thực cảm giác hạnh phúc hơn rất nhiều.
Rất nhanh, người một nhà liền bắt đầu ăn cơn.
Trong lúc ăn cơm tối, Tô Mộc phát hiện thần sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701614/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.