Chương trước
Chương sau
Trên thế giới này bất kể là nam nhân hay nữ nhân, thông hành nhất chính là dục vọng. Dục vọng của con người là do trời sinh. Bất kỳ ai cũng không có cách nào thay đổi khống chế được. Người thật sự có thể khống chế được dục vọng, chỉ có hai loại. Một loại là thánh nhân. Một loại là hoạn quan. Đương nhiên ở đây nói muốn khống chế, cũng không phải là chỉ loại không chút kiêng kỵ, mà là chí sự khống chế theo ý nghĩa thông thường. Nếu như ai cũng không có cách nào khống chế được dục vọng, vậy thế giới này xem như thật sự náo nhiệt.

Mà ở dưới tình hình như vậy, nếu như nói hai bên không ai nghĩ tới chuyện khống chế dục vọng, vậy cục diện thật sự nóng bỏng.

Giống như hiện tại!

Trong lòng Bùi Phi đã sớm có ấn tượng sâu sắc về thân ảnh Tô Mộc, biết rất rõ về sự cường thế của Tô Mộc. Làm người lăn lộn trong làng giải trí, hiện tại còn xây dựng phòng làm việc của mình, Bùi Phi hiểu rõ ràng hơn bất kỳ người nào về lợi ích của nhân mạch trong làng giải trí này. Nếu ai nắm giữ nhân mạch, có nghĩa là người đó có thể có được thị trường. Huống chi nếu có thể tiến hành hợp tác với giải trí Lý thị như vậy, đối với công việc của Bùi Phi, đơn giản chính là chuyện tốt, là cái bánh nhân thịt từ trên trời rơi xuống.

Giải trí Lý thị tùy tiện bớt cho chút lợi nhuận, cũng đủ để Bùi Phi ăn uống một hồi.

Cho nên Bùi Phi đối với Tô Mộc thật sự để ý. Nói cách khác cũng sẽ không làm ra hành động như vậy.

Chỉ là đợi đến khi thật sự đối mặt loại cục diện khó xử như vậy, Bùi Phi mới phát hiện mình không phải giống như ban đầu đã nghĩ, chỉ muốn đơn giản tạo mối quan hệ tốt với Tô Mộc. Bởi vì cô phát hiện, trong lúc vô tình, không ngờ mình lại sinh ra dục vọng.

Mùi thơm và sự ẩm ướt ở hoa viên bí mật chính là chứng minh tốt nhất.

Bản thân Bùi Phi cũng không biết có đã bao lâu mình không có cảm giác như vậy. Phải biết rằng trước đây khi cô gặp phải chuyện như vậy, bao giờ cũng chỉ có thể một mình giải quyết hết. Làm thiếu phụ đã lâu, Bùi Phi đâu giống như bây giờ, tiếp xúc gần gũi với đàn ông khác. Mặc dù có vài nam nhân cũng muốn gần gũi với cô, nhưng Bùi Phi thật sự không để bọn họ vào trong mắt. Ngay cả gặp dịp thì chơi cô cũng lười làm.

Ai ngờ được hiện tại, ở chỗ này, bởi vì Tô Mộc, thân thể mềm mại của cô không ngờ lại xuất hiện phản ứng lớn như vậy.

- Tô tiên sinh...

- Gọi Tô Mộc là được.

- Tô Mộc. Anh có thể đứng lên trước hay không?

Giọng nói của Bùi Phi đã bắt đầu run rẩy, gương mặt đỏ bừng. Ai ngờ cô lại vì vậy mà xấu hổ. Ngược lại khiến dũng khí của Tô Mộc không khỏi tăng lên. Hai mắt càng nóng bỏng nhìn chăm chú về phía Bùi Phi.

Vừa rồi, vì động tác hơi lớn, mái tóc của Bùi Phi bây giờ rối tung. Quần áo trong có hơi lệch, càng tôn lên hai bầu ngực tuyệt đẹp cao ngất giống như hai ngọn núi. Từ góc độ Tô Mộc đang nằm nhìn về phía trước, thật sự có thể cảm giác được một rãnh hẹp dài sâu lại trắng nõn. Hai ngọn núi càng làm cho hắn có cảm giác hít thở không thông. Muốn chết nhất chính là hai quả anh đào hồng hiện rõ cao ngất, dụ dỗ Tô Mộc cắn một cái.

Đói khát!

Hiện tại, Tô Mộc thật sự cảm giác đói khát vạn phần. Bùi Phi như vậy đủ xinh đẹp. Càng không cần nói cô vẫn là người tình trong mộng của Tô Mộc. Ở dưới tình thế như vậy. Tô Mộc phát hiện mình không ngờ lại đáng xấu hổ mà cứng rắn. Muốn chết hơn nữa chính là vị trí nằm hiện tại, vẫn xấu hổ như vậy. Chẳng những dòng suối nhỏ của Bùi Phi hiện tại róc rách, Tô Mộc còn cảm thấy được một mùi đặc biệt xông vào chóp mũi.

- Xin lỗi, Bùi tiểu thư!

Tô Mộc nói xong, định giãy dụa đứng lên. Nhưng vào lúc này Bùi Phi quỷ thần xui khiến lại rên rỉ một tiếng, giống như trúng phải xuân dược. Thoáng cái thân thể Tô Mộc chợt cứng đờ. Ngay lập tức, dưới đôi mắt trợn tròn của Bùi Phi, Tô Mộc không ngờ dùng một tay ôm Bùi Phi vào trong ngực, không có bất kỳ do dự nào, dùng sức hôn lên. Hôn một cách bá đạo, nóng bỏng như vậy.

A!

Bùi Phi dường như bị sét đánh, ngơ ngác ngồi ở trên ghế sa lon, mặc cho Tô Mộc tùy ý ôm hôn. Ban đầu Bùi Phi còn có chút do dự. Nhưng sau đó lại giống như nghĩ thông suốt điều gì, không ngờ không có bất kỳ ý định phản kháng nào. Không chỉ không phản kháng, còn chủ động ôm lấy cổ Tô Mộc, cứ như vậy dùng sức hôn ngược lại. Tiếng thở hổn hển tiếng rên rỉ nhất thời vang vọng ở trong phòng.

Không có chuyện nào kích thích hơn so với giờ phút này!

Phải biết rằng người trong lòng lại tình nhân trong mộng của mình, lại là sao kim sinh động ở trên màn ảnh. Trong nháy mắt cảm giác vui mừng vì chinh phục, khiến tay phải của Tô Mộc bắt đầu không tự chủ được trượt xuống dưới, di chuyển. Rất dễ dàng, hắn đã qua được lớp váy dày rộng, trực tiếp luồn vào bên trong. Theo cái chân thon dài nhỏ nhắn, bàn tay từ từ đi tới. Trong chớp mắt, hắn đã vuốt lên mông của Bùi Phi.

Mông của Bùi Phi là cấm địa của cô, là khu vực mẫn cảm của cô. Tô Mộc cảm nhận được là một sự cong vểnh đàn hồi trước đó chưa từng có. Nhưng lúc này mặt Bùi Phi đã đỏ bùng giống như sắp chảy máu. Sống chết nắm lấy hai vai Tô Mộc, cái mông căng thẳng. Loại cảm giác mềm cảm nhồn nhột này càng lúc càng rõ ràng. Dường suối nhỏ phía dưới so với hồi nãy lại càng chảy mạnh hơn. Thân thể mềm mại run rẩy không ngừng. Bùi Phi phát hiện lúc này mình không ngờ rơi vào cảm giác vui vẻ đã lâu không đạt được.

- Bùi tỷ!

Tô Mộc dùng sức khống chế được lý trí, rời khỏi đôi môi gợi cảm của Bùi Phi, muốn nói gì đó. Hắn lại phát hiện lúc này thân thể Bùi Phi giống như được mềm hoá, giống như kẹo đường, cứ như vậy ngồi co quắp ở trên ghế sa lon. Thân thể mềm mại càng run rẩy kịch liệt.

Không phải chứ? Chẳng lẽ?

Tô Mộc kinh ngạc nhìn cảnh tượng như vậ. Biểu hiện của Bùi Phi bây giờ giống như một người từ trước đến nay chưa từng có kinh nghiệm. Nói cách khác không có khả năng phản ứng mãnh liệt như vậy. Hơn nữa nhìn gương mặt ửng hồng của cô, thật sự khiến Tô Mộc thấy yêu thương.

- Tô Mộc, anh...

Bùi Phi thở gấp.

- Bùi tỷ, thật sự không có ý gì. Thật sự không có ý gì. Vừa rồi tôi quá kích động. Tôi nghĩ tôi uống say mất rồi.

Tô Mộc vội vàng nói.

- Thế nào? Lẽ nào anh muốn không giữ lời hứa sao?

Bùi Phi hờn dỗi liếc mắt nhìn Tô Mộc.

Không giữ lời hứa? Như vậy và không giữ lời hứa thì có liên quan gì với nhau? Bùi Phi là muốn để mình nhận món nợ gì sao. Tô Mộc nhìn dang vẻ của cô, loại tâm tình khẩn trương trên mặt bắt đầu không ngừng biến mất. Mặc dù hiện tại vẫn có chút men say, nhưng Tô Mộc cũng đã có thể khống chế được rất tốt.

- Nhận nợ, nhất định là nhận món nợ. Chỉ có điều tôi thấy bộ dạng của Bùi tỷ vừa rồi cũng rất hưởng thụ. Thế nào, lẽ nào muốn tôi trắng trợn nhận món nợ, còn Bùi tỷ lại không chuẩn bị nhận món nợ sao?

Khóe miệng Tô Mộc cong lên, nói.

Đây cũng là Tô Mộc, đây cũng là thái độ mà một nam nhân thành thục sẽ có. Nếu đổi lại là nam nhân vẫn còn xử nam hoặc là tay mơ gặp phải chuyện như vậy, tuyệt đối sẽ không giống như Tô Mộc, hỏi ngược lại. Không chừng sẽ thật sự vì câu nói đầu tiên của Bùi Phi mà nộp vũ khí đầu hàng. Nhưng Tô Mộc sẽ không như vậy.

Tình nhân trong mộng thì tình nhân trong mộng, phát sinh hành động mờ ám như vậy, dù sao cũng đã phát sinh, Tô Mộc không muốn đi phủ nhận cái gì. Nhưng nếu như Bùi Phi muốn mượn điều này giở ra vài chiêu gì đó, Tô Mộc cũng sẽ không trả nợ.

- Nhìn anh như vậy, thật giống như tôi sẽ làm gì anh vậy. Yên tâm đi. Chuyện này tôi sẽ giữ bí mật.

Bùi Phi cười duyên nói. Khoái cảm trong thân thể kia đã chậm rãi biến mất. Bây giờ cô đã có thể một lần nữa đứng thẳng lên.

- Bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh Bùi tỷ đến đòi nợ!

Tô Mộc mỉm cười nói.

- Tôi sẽ tới!

Bùi Phi vung nắm đấm nhỏ lên, nói xong liền đứng dậy đi ra ngoài.

- Cô muốn đi đâu?

Tô Mộc hỏi.

- Còn có thể đi đâu được nữa. Đương nhiên là đi tới nhà vệ sinh. Anh nghĩ rằng tôi sẽ đi đâu chứ?

Bùi Phi hờn dỗi trừng mắt một cái, lập tức đi ra ngoài. Khi đi tới cửa cô dừng lại, xoay người nói:

- Mọi người đều ở phía trên chờ anh. Anh cũng lên đi.

- Được rồi!

Tô Mộc cười híp mắt nói.

Mặc dù vừa rồi không có giao chiến đao thật súng thật, nhưng loại mờ ám nho nhỏ như vậy còn hơn cả thật. Tô Mộc nghĩ đến tình nhân trong mộng trước đây, xuất hiện ở trong lòng mình như vậy, loại cục diện này thật sự có sức dụ dỗ.

- Đêm nay cứ từ từ phóng túng một hồi đi!

Sáng sớm ngày hôm sau.

Không thể nghi ngờ, hôm nay khu Cao Khai rất náo nhiệt. Giống như lúc trước Tô Mộc đã nói vậy. Thị xã Cổ Lan vì cố gắng hết sức giảm ảnh hưởng xấu do nhà xưởng ở huyện Hoa Cổ chế tạo độc phẩm gây ra, cực kỳ coi trọng đối với nghi thức ký hợp đồng của khu Cao Khai. Lần này chẳng những có bí thư Thị ủy Lý Hưng Hoa, thị trưởng Bạch Vi Dân, các thị ủy thường ủy cũng có tới mấy người tới tham dự. Nói không khoa trương chút nào. Nghi thức ký hợp đồng với quy mô lớn như vậy, từ trước đến nay chưa từng xuất hiện ở thị xã Cổ Lan.

Thật ra sở dĩ đám người Lý Hưng Hoa làm như vậy, ngoại trừ muốn giảm ảnh hưởng xuống, còn có một nguyên nhân quan trọng hơn. Chính là chứng minh với Chu Phụng Tiền, bọn họ hoàn toàn có tư cách cũng như có năng lực, để thị xã Cổ Lan một lần nữa trở nên có sức sống, một lần nữa xác lập lên chiêu bài thành phố văn hóa cho thị xã Cổ Lan, xác lập hiệu ứng danh tiếng thành phố du lịch cho thị xã Cổ Lan, thật sự khiến thị xã Cổ Lan nhanh chóng phát triển.

Mà không thể nghi ngờ tâm tình Bạch Vi Dân bây giờ đầy kích động!

Bởi vì không nói tới những cái khác, trước khi hắn rời khỏi thành phố, một phần thành tích cuối cùng như vậy hắn sẽ móc lấy. Đây cũng là một phần nhân tình mà Tô Mộc đưa cho hắn. Trong lòng Bạch Vi Dân sẽ nhớ kỹ.

Thật ra hiện tại Tô Mộc cũng rất vui vẻ. Không chỉ vì nghi lễ ký hợp đồng được tiến hành thuận lợi, nghi thức khởi công động thổ cũng tiến hành dựa theo trình tự. Quan trọng hơn chính là, trước khi Bạch Vi Dân rời đi, thị ủy chính phủ thành phố đều sẽ lần lượt thông qua phương án điều chỉnh đối với ban lãnh đạo khu Cao Khai. Tất cả giống như Tô Mộc đã nghĩ trước đó. Vũ Phượng được đề bạt trở Phó chủ nhiệm ban quản lý thành ủy.

Còn chuyện chân chính khiến Tô Mộc có chút bất ngờ chính là cấp bậc hành chính của Đỗ Liêm. Lần này không ngờ thị xã Cổ Lan được lập tức thăng cấp, trực tiếp trở thành cấp Phó xử. Nói như vậy Đỗ Liêm cũng thuận lợi trở thành Phó chủ nhiệm. Chuyện như vậy ở trong quan trường cũng không có lạ gì. Dù sao trước đó Đỗ Liêm chính là cấp chính khoa, giải quyết ở huyện Hình Đường. Mà lần này có Lý Hưng Hoa liên thủ với Bạch Vi Dân, cũng xem như đưa cho mình một phần lễ vật.

Bộ tuyên truyền Thị ủy, đài truyền hình thành phố đều đưa tin về toàn bộ quá trình ký hợp đồng và nghi lễ động thổ khởi công ngày hôm nay. Có thể nói mấy ngày qua, chuyện này làm cho cả thị ủy chính phủ thị xã Cổ Lan cùng dân chúng Cổ Lan đều bị chấn động.

Nghĩ đến trước cửa nhà mình có một trung tâm điện ảnh và truyền hình thành phố, người dân Cổ Lan ngẫm lại đều cảm giác hạnh phúc và kích động.

Mà trong sự kích động như vậy, khu Cao Khai thật sự nghênh đón mùa xuân đầy nhiệt tình của riêng mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.