Chương trước
Chương sau
Bất cứ lúc nào ở trước mặt chứng cớ chính xác tuyệt đối, cái gọi là nói xạo cũng không đứng vững. Chuyện hóa chất Húc Thịnh sản xuất ma túy còn đó, có nói gì cũng không được. Phải biết rằng mỗi câu nói ra đều rất có thể mang tới cho ngươi càng nhiều tai nạn. Cho nên cho dù là Hạ Hà cũng không chần chờ, quyết đoán nhận tội.

Chẳng qua Hạ Hà cũng quang côn, nhận hết tất cả tội lỗi lên người mình. Người đầu tiên hắn bỏ qua chính là Hạ Sơn, nói Hạ Sơn hoàn toàn không biết chuyện này, Hạ Sơn là bị mình lừa gạt. Chuyện nhà xưởng sản xuất ma túy, là Hạ Hà một tay tổ chức, rất ít người biết. Ngay cả Lý Hoa cũng không rõ ràng, thuần túy là hành động cá nhân của hắn.

Nhưng khi Hạ Hà biết Hạ Sơn hiện tại đang bỏ trốn, vẻ mặt càng khiếp sợ. Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, tron khi mình đang liều mạng nói giúp cho Hạ Sơn, Hạ Sơn lại lẩn trốn. Hắn làm như vậy, cho dù không có chuyện gì cũng có thể nói thành có chuyện, huống chi Hạ Hà cũng biết dưới mông vị đại ca của mình cũng không sạch sẽ. Chưa nói đến Hạ Hà hiểu sâu sắc một đạo lý của quan trường, đó chính là cây ngã khỉ giải tán.

Lúc này cũng không cần hoài nghi, vô số thư tín tố cáo Hạ Sơn khẳng định giống như bông tuyết bay đến ban kỷ luật thanh tra thành phố.

Dưới tình huống như thế, Hạ Hà cũng chỉ có thể bất đắc dĩ khai nhận. Một khi phòng tuyến tinh thần của một người sụp đổ, chính là lời nào cũng có thể nói ra. Cộng thêm lần này Đỗ Dã thật sự đủ tiền vốn, vận dụng toàn bộ chuyên gia của cục thành phố tra hỏi, cho nên trong thời gian rất ngắn, tựa hồ là móc được toàn bộ những người có liên quan đến chuyện này.

Không tra không biết, một khi tra sẽ giật mình.

Khi Đỗ Dã nhìn thấy bản khẩu cung, cả người không khỏi rùng mình. Thật sự bởi vì bản khẩu cung này quá mức kinh hãi, cả huyện Hoa Cổ không có bao nhiêu người trong sạch. Chưa nói đến những người khác, mười một vị huyện ủy thường ủy của huyện Hoa Cổ, đã có năm người thông đồng làm bậy với Hạ Sơn. Cái này còn chưa tính những đầu lĩnh của cơ quan trực thuộc huyện. Đỗ Dã nhanh chóng đem đầy đủ chứng cớ đến tổ chuyên án.

Chịu trách nhiệm tổ chuyên án chính là bí thư chính pháp ủy thành phố Dương Tử Hòa và bí thư ban kỷ luật thanh tra thành phố Hà Chính Khôn, khi hai người nhìn thấy chứng cớ, vẻ mặt vô cùng tức giận. Làm sao cũng không nghĩ tới, trong ban lãnh đạo huyện Hoa Cổ lại có đến phân nửa liên quan đến chuyện này.

Hai người không dám tự làm chủ, sau khi kêu Đỗ Dã quản chế tất cả những người có liên quan đến vụ án, liền đưa đầy đủ chứng cớ đến cho Lý Hưng Hoa.

Lúc này đã là sáng sớm ngày hôm sau.

Hành động tối hôm qua, đối với thành phố Cổ Lan và huyện Hoa Cổ mà nói là sự kiện khó có thể tưởng tượng, nhưng đối với dân chúng, thật sự không có bao nhiêu khái niệm. Bọn họ vẫn bận rộn làm việc, chẳng qua lúc trà dư tửu hậu có chút nghị luận mà thôi. Dù sao cũng không ai biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, tại sao cả thành phố Cổ Lan bất chợt có động tác lớn như vậy.

Sau khi Lý Hưng Hoa nhìn thấy những chứng cớ kia, liền đứng dậy vỗ bàn, ngay sau đó kêu Lê Cường thông báo, khẩn cấp mở cuộc họp thường ủy thị ủy. Tất cả thường ủy thị ủy nhanh chóng có mặt. Thật ra tối qua cũng không ai ngủ được, vì nghĩ đến chuyện xảy ra, tất cả đều cảm giác nhức đầu.

Không biết kế tiếp bọn họ còn gặp phải cục diện như thế nào.

– Mọi người xem qua đi!

Lý Hưng Hoa bình tĩnh nói.

Sau khi xem xong toàn bộ chứng cớ, không khí cả phòng họp nhất thời bị vây vào trạng thái khiếp sợ. Huyện Hoa Cổ có sáu huyện ủy thường ủy nghi ngờ có liên quan, người cầm đầu là Hạ Sơn, hơn nữa chứng cớ vô cùng xác thực, không cho bọn họ bất kỳ cơ hội giải thích.

Chuyện nhà xưởng sản xuất ma túy, ban lãnh đạo đã đủ nghiêm trọng rồi!

– Lý bí thư, tôi đề nghị lập tức tiến hành bắt những quan viên có liên quan đến vụ án. Một khi nhận tội, liền tiến hành phán quyết theo trình tự tư pháp.

Bí thư chính pháp ủy Dương Tử Hòa trầm giọng nói.

– Tôi đồng ý!

Hà Chính Khôn phụ họa nói.

– Nhất định phải điều tra, chuyện này giao cho tổ chuyên án lập tức đi làm. Còn huyện Hoa Cổ xảy ra chuyện như vậy, thật sự làm cho người ta rất đau lòng. Nhưng cho dù như vậy, huyện Hoa Cổ tuyệt đối không thể loạn, nếu rối loạn, chính là thất trách của chúng ta! Như vậy, tôi đề nghị trước khi chuyện chưa có kết luận cuối cùng, để cho bí thư huyện ủy Triệu Tịnh kiêm nhiệm Huyện trưởng, mọi người thấy thế nào.

Lý Hưng Hoa trầm giọng nói.

Đây là muốn nhân cơ hội đoạt quyền!

Trong lòng Giang Doãn Trí khổ sở nghĩ tới, phải biết rằng Triệu Tịnh vốn là bí thư huyện ủy, nếu để cho nàng kiêm nhiệm Huyện trưởng, như vậy dựa vào Lý Hưng Hoa làm hậu đài phía sau của Triệu Tịnh, cộng thêm ảnh hưởng của sự kiện lần này, Triệu Tịnh tuyệt đối có thể trong thời gian ngắn nhất nắm được huyện Hoa Cổ trong lòng bàn tay. Nếu như vậy huyện Hoa Cổ coi như hoàn toàn thuộc về Lý Hưng Hoa rồi, nhưng chuyện này có thể thế nào? Giang Doãn Trí rất rõ ràng, mình không có bất kỳ cách nào thay đổi chuyện này, trừ phi Phi Giang Doãn Trí cam nguyện bị tất cả thường ủy thị ủy cô lập.

Dưới tình huống như thế, đề nghị của Lý Hưng Hoa rất nhanh được thông qua, một loạt chính lệnh bắt đầu phát xuống.

Khi bên này đang cấp tốc vận chuyển, ở cửa đường cao tốc Tô Mộc mỉm cười nhìn đoàn xe của Chu Phụng Tiền rời đi. Tối hôm qua Chu Phụng Tiền ở lại thành phố Cổ Lan một đêm, sáng hôm nay sau khi nhận được kết quả xử lý tạm thời của bọn người Lý Hưng Hoa, cũng không nói thêm gì nữa, kêu Phương Nhai chuyển lời, chuyện này sẽ không tạo thành tội liên đới, các ngươi cứ yên tâm xử lý là được.

Được bảo đảm như vậy, bọn Lý Hưng Hoa mới xem như có thể an tâm xử lý chuyện này.

Còn Chu Phụng Tiền cũng không dừng lại thành phố Cổ Lan quá lâu, bởi vì hắn biết nếu như mình còn ở đây, chuyện thành phố Cổ Lan có thể xử lý cũng sẽ biến thành không thể thu thập. Chẳng qua Quan Ngư lần này không ở lại, Chu Phụng Tiền trực tiếp mang đi, bảo là muốn đưa nàng trở về huyện Hình Đường. Mặc dù Quan Ngư không muốn rời đi như vậy, nhưng nhìn thấy ánh mắt quan tâm của Chu Phụng Tiền, cuối cùng vẫn lựa chọn rời đi.

– Lãnh đạo, bây giờ chúng ta làm gì?

Trương Quan Trung thấp giọng nói.

– Triệu ca, tìm được đồ chưa?

Tô Mộc hỏi.

– Tìm được rồi.

Triệu Vô Cực vừa nói vừa đưa tới một cái hộp sắt, bên trong hộp chính là lá bài tẩy Hạ Tiểu Xuyên cất giấu để bảo vệ tánh mạng. Tối hôm qua Triệu Vô Cực tìm cả đêm mới phát hiện, sáng nay sau khi trở về, liền tới đây. Bên trong rốt cuộc là cái gì, Triệu Vô Cực cũng không có cơ hội xem qua. Cho dù có cơ hội, Triệu Vô Cực cũng sẽ không quản chuyện như vậy.

– Đi thôi, chúng ta trở về trước đã. Khu Cao Khai hiện tại có rất nhiều chuyện đang chờ chúng ta giải quyết, không thể vì chuyện xảy ra, mà làm chậm trễ công việc. Hơn nữa chuyện này không thể giải quyết trong một sớm một chiều. Về phần kết quả xử lý cuối cùng, cũng không cần vội vàng. Nhưng bất kể như thế nào, chuyện này cũng không có quan hệ đến chúng ta, đó là chuyện lãnh đạo trong thành phố phải quan tâm. Đi, trở về chuẩn bị nghi thức ngày mai phá thổ động công.

Tô Mộc nói.

– Vâng!

Trương Quan Trung nói.

Lúc này Trương Quan Trung và Triệu Vô Cực thật sự bội phục Tô Mộc, tâm lý rất cường đại mới có thể làm ra chuyện lớn như vậy. Trong thành phố Cổ Lan đã náo thành như vậy, nhưng hắn chẳng những không có ý tứ hỏi thăm, ngược lại còn phối hợp làm chuyện của mình. Nếu như nói chuyện này không có quan hệ với hắn còn chưa tính, nhưng hai người cũng biết, người dẫn lửa chuyện này chính là Tô Mộc.

Bất kể là hóa chất Húc Thịnh sản xuất ma túy, hay là Hạ Sơn tham ô, đều có bóng dáng của Tô Mộc. Hiện tại Tô Mộc lại phủi đít rời đi, lưu lại cục diện rối rắm như vậy cho đám thường ủy thị ủy vò đầu, chuyện như vậy, thật sự khó có thể tưởng tượng.

Tô Mộc không phải không muốn hỏi thăm, mà là không thể hỏi thăm, cũng không cần thiết hỏi thăm, bởi vì Tô Mộc biết, với động tác của Chu Phụng Tiền, rất nhiều chuyện vốn đã định ra tình, sẽ được tuyên bố trước, như vậy có thể duy trì trật tự tốt hơn.

Đúng như Tô Mộc suy đoán, xế chiều hôm đó, một loạt đại biến động làm người ta hoa cả mắt liền trình diễn ở tỉnh Giang Nam và thành phố Cổ Lan.

Nguyên thường ủy tỉnh ủy, bộ trưởng bộ tổ chức tỉnh ủy Diệp An Bang thăng lên làm thường ủy tỉnh ủy tỉnh Giang Nam, phó bí thư chuyên trách khối đảng, tạm thời kiêm nhiệm bộ trưởng bộ tổ chức tỉnh ủy!

Phương Nhai bổ nhiệm làm thường ủy tỉnh ủy tỉnh Giang Nam, phó tỉnh trưởng chính quyền tỉnh!

Thường ủy tỉnh ủy, phó bí thư chuyên trách khối đảng Trương Diệu Đống bãi miễn chức vụ hiện giữ, điều lại kinh thành có phân công khác!

Thường ủy tỉnh ủy, Phó tỉnh trưởng Lương Vĩnh Nhã vì làm vi phạm nghiêm trọng, tạm thời dừng lại tất cả chức vụ bên trong đảng, đồng thời triệt tiêu chức vụ hành chính, song quy thẩm tra!

Đệ trình bãi miễn chức vụ thị trưởng thành phố Cổ Lan của Bạch Vi Dân, có phân công khác!

Đệ trình bổ nhiệm Triệu Thiên Hoa làm tân thị trưởng thành phố Cổ Lan!

Bí thư huyện ủy huyện Hoa Cổ Triệu Tịnh tạm thời kiêm nhiệm huyện trưởng!

Huyện trưởng huyện Hoa Cổ Hạ Sơn nghi ngờ chạy án, sau khi bị bắt, tiến hành song quy thẩm tra!

Tất cả thường ủy huyện ủy huyện Hoa Cổ có liên quan đến vụ án đều bị song quy, tiến hành cách ly thẩm tra!

Phần tử tội phạm trọng yếu của hóa chất Húc Thịnh tiến vào giai đoạn tra hỏi tư pháp!

Khi trời chiều sắp hạ xuống, tựa hồ đồng thời tiến hành một loạt đại động tác, thật sự làm cho rất nhiều người cũng mở rộng tầm mắt.

Bố cục chính trị tỉnh Giang Nam tiến vào một cục diện hoàn toàn mới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.