Trịnh Nhị Bào có thể sống đến hiện tại can đảm là điều không thể nghi ngờ, dù sao trên tay hắn đã có máu của mấy mạng người. Có rất ít chuyện có thể làm cho Trịnh Nhị Bào cảm thấy sợ hãi, nhưng hiện tại một mànnhìn thấy, thật sự khiêu chiến giới hạn thừa nhận của hắn, hắn không nghĩ có người điên cuồng như vậy, điên cuồng đến mức khiến hắn dâng lên từng đợt sợ hãi.
Chiếc du thuyền đang theo dõi, bỗng chốc quay đầu, không chần chờ bắt đầu xông thẳng về phía ba chiếc ca-nô của bọn hắn!
Chuyện này rút cuộc là thế nào?
Bọn chúng có phải điên rồi hay không? Làm sao lại làm ra chuyện như vậy? Chẳng lẽ hắn không biết nếu hai thuyền đụng nhau sẽ có hậu quả ác liệt như thế nào sao? Chẳng lẽ hắn thật sự không muốn rời khỏi Hồng Kông?
Nhưng những ý niệm này chỉ chợt lóe trong đầu, Trịnh Nhị Bào gấp giọng hô:
- Đừng lo lắng, còn đứng ngây ra đó làm gì, mau chuyển hướng cho ta, lập tức trở về cảng!
Nhưng tiếng quát tháo của hắn đã quá muộn, bởi vì du thuyền đã chấm dứt tốc độ và tư thái lao đến, ngang nhiên ép tới.
Ầm!
Một chiếc ca-nô xui xẻo nhất, trực tiếp bị du thuyền đánh bay, tất cả đám người trên ca-nô đều bị rơi xuống nước. May là vận khí của bọn họ coi như không tệ, lại biết bơi, cho nên tạm thời coi như không chết.
Du thuyền trực tiếp xoay người, trong nháy mắt đánh bay chiếc ca-nô thứ hai.
Trần Hồng Đỉnh tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701481/chuong-683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.