Đây là nơi nào thì Tô Mộc hiểu rõ hơn người khác, mỗi khi tòa nhà này đưa ra quyết định đều ảnh hưởng tới tận các nơi hẻo lánh của thành phố Cổ Lan. Bất kể là quyết định nào cũng trải qua suy tính sâu xa hay là quyết định đơn giản hời hợt, chỉ cần quyết định thì sẽ sinh ra ảnh hưởng lớn. Chính phủ nắm kinh tế, dưới chức năng này ảnh hưởng, tất cả các quyết định của nơi này đều cực kỳ trọng yếu.
Đây cũng là nguyên nhân Tô Mộc sinh ra tâm tính này.
Nếu như có biện pháp mà nói, Tô Mộc quả quyết sẽ không dùng tâm tình như thế đi tới nơi đây. Nhưng nghĩ muốn Tô Mộc nhận mệnh như thế, quả quyết không thể nào. Đừng nói biết rõ Chu Mai Lâm cố ý nhắm vào mình, mặc dù không biết, Tô Mộc tuyệt đối cũng không để Chu Mai Lâm làm xằng bậy. Nếu làm như Chu Mai Lâm, hệ thống chính trị cả thành phố Cổ Lan chẳng phải lâm vào lộn xộn hay sao?
Chuyện như thế mà Chu Mai Lâm dám quyết định, chẳng lẽ hắn không sợ Bạch Vi Dân chỉ trích sao?
- Lãnh đạo!
Trương Quan Trung đi tới thấp giọng kêu lên.
- Đi, đi vào!
Tô Mộc thở sâu, trầm giọng nói.
- Vâng!
Trương Quan Trung gật gật đầu.
Chu Mai Lâm là người ngu sao? Có thể ngồi vào ghế phó thị trưởng, hắn làm sao là người ngu được? Giống như hiện tại, hắn ám chỉ Điền Phong Hồng làm ra như vậy, sau khi quyết định thì tự mình đi tới văn phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701440/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.