Phó lão là đại nhân vật trong truyền thuyết, người như Lâm Hồng nếu không có chuyện ngoài ý muốn, cả đời đừng mong gặp mặt. Cho nên bây giờ nghe tin Phó Khẩn Canh xuất hiện tại Cổ Lan thị, còn gây ra động tĩnh lớn như thế, nàng lập tức tò mò.
Có lẽ Tô Mộc còn không biết ở bên ngoài đồn đãi thế nào, nói Tô Mộc là bảo tiêu, nếu đặt ở cổ đại chính là nhất đẳng đái đao thị vệ, đem Tô Mộc thổi phồng vô cùng.
Những điều này cũng làm Lâm Hồng cảm thấy hiếu kỳ!
- Kỳ thật Phó lão cũng bình thường, không có gì kỳ quái, hai tay hai chân, hai vai khiêng đầu.
Tô Mộc tùy ý nói.
Hì hì!
Nghe được lời nói của Tô Mộc, Lâm Hồng không nhịn được bật cười, cầm đũa trực tiếp gõ vào đầu hắn, vừa làm xong chợt phát hiện động tác của mình quá mờ tối. Cũng may Tô Mộc không thèm để ý, chẳng những là vậy hắn còn thật thích loại cảm giác này.
- Tôi không có nói sai, thật sự là như vậy!
Tô Mộc nói.
- Anh cứ nói bậy đi!
Lâm Hồng cười nói:
- Nhanh kể cho tôi nghe, tình huống lúc ấy như thế nào, anh làm sao lại xuất hiện, Phó lão thật sự bị tập kích sao? Lá gan của Cao Bằng Phi sao lớn như vậy…
Tô Mộc vừa ăn vừa kể chuyện, quan hệ giữa hai người dần dần thân cận, hai người đều không cảm giác, nhưng xác thực là như thế.
Bữa cơm thật hài hòa vui vẻ, bản thân Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701380/chuong-634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.