Lời nói đã lâu không gặp thốt ra từ miệng một nam nhân làm Tô Mộc có cảm giác khó chịu. Hơn nữa trên mặt nam nhân này còn mang theo vẻ tươi cười muốn bị ăn đòn, bộ dáng ngoài cười nhưng trong không cười, thật sự khiêu khích sức thừa nhận của Tô Mộc.
Điểm chết người chính là thật sự đã lâu không gặp sao?
Đã lâu không gặp có một điều kiện tiên quyết, đó chính là quan hệ giữa hai người thật thân mật, ít ra cũng phải quen biết, nhưng giữa mình và hắn rất quen thuộc sao? Khi hắn điều tới huyện Hình Đường, vừa lúc mình rời đi, giữa hai người cũng không hề có chút quan hệ trùng hợp, hắn lại ở đây nói đã lâu không gặ, thật sự là buồn cười.
Nhưng đưa tay không đánh khuôn mặt cười của người khác, cho dù Tô Mộc muốn giả vờ ra bộ dạng cao ngạo lãnh huyết, nhưng đôi mắt nhìn Tôn Nguyên Bồi cũng biểu hiện trấn định vô cùng.
- Tôn chủ tịch, đã lâu không gặp!
Một câu nói đơn giản rơi vào trong tai Giang Lưu, khiến cho hắn muốn tát mình mấy bạt tai. Con mẹ nó mình làm chuyện gì! Nhìn xem trận thế bây giờ, chẳng lẽ còn không biết đôi bên quen biết sao? Không cần quản quan hệ là tốt hay xấu, ít nhất có thể khẳng định, có thể làm cho Tôn Nguyên Bồi nhận thức, tuyệt đối không tầm thường. Mình hay thật, vừa rồi còn ỷ lại có Tôn Nguyên Bồi làm chỗ dựa, ở trong này làm ra hành động như vậy, thật sự là chuyện cười.
Điều này làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701352/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.