- Có chuyện gì mà gọi điện thoại cho tôi?
Bên kia truyền đến thanh âm mệt mỏi của Đệ Ngũ Bối Xác.
- Có phần lễ vật muốn tặng cho cô, cô có muốn không?
Tô Mộc cười nói.
- Lễ vật? Lễ vật gì?
Đệ Ngũ Bối Xác nói.
- Thành phố Cổ Lan chúng ta có phải có một viện nghiên cứu hay không? Là đặc biệt nghiên cứu thăm dò đại dương đúng không?
Tô Mộc nói tránh đi.
- Đúng vậy! Thì sao?
Đệ Ngũ Bối Xác vừa nói xong lời này, trước mắt liền không khỏi sáng ngời, hô hấp có chút hấp tấp nói:
- Chẳng lẽ...
- Bối Xác, phần lễ vật này của tôi nếu cô thích..., tôi có một yêu cầu, đối với những kẻ phản quốc cô tuyệt đối không thể mềm lòng. Cô biết ý của tôi rồi chứ?
Tô Mộc bình tĩnh nói.
- Khanh khách!
Đệ Ngũ Bối Xác cười phá lên:
- Tôi nói này anh đừng có thành thật như vậy chứ, vừa mới nói sẽ tặng tôi một phần lễ vật, bây giờ lại toát ra điều kiện như vậy. Được, anh yên tâm đi, tôi biết làm thế nào.
- Cô biết làm thế nào chứ, nhưng sự kiên nhẫn của tôi có hạn, một ngày, tôi chỉ cho các vị thời gian một ngày, Bối Xác, thời gian như vậy đã đủ cho các vị giải quyết xong những kẻ phản quốc rồi chứ?
Tô Mộc cười tủm tỉm nói.
- Một ngày?
Đệ Ngũ Bối Xác hơi nhíu mày, nhưng nghĩ đến đầu mối đã sớm thu thập, nghĩ đến những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701242/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.