- Quả thực buồn cười, lại dám ngắt điện thoại của mình. Hắn nghĩ hắn là ai? Hắn dám không nể mặt mình như vậy sao! Hừ! Chẳng qua chỉ là một chủ nhiệm quản ủy hội, còn dám kiêu ngạo trước mặt tôi. Phải biết rằng cho dù là Phó thị trưởng, bình thường nhìn thấy tôi cũng cúi đầu khom lưng. Tô Mộc, nếu cậu muốn tranh thủ tình cảm của tôi, thì sớm từ bỏ ý nghĩ đó đi.
Trên mặt Cố Lễ lộ ra vẻ tức giận.
- Là điện thoại của ai vậy?
Đúng lúc này thân ảnh của Lý Hưng Hoa xuất hiện bên ngoài phòng làm việc, nhìn bộ dạng của Cố Lễ, trên mặt hiện lên vẻ không vui theo miệng hỏi.
- Là Tô Mộc.
Cố Lễ nghe thấy Lý Hưng Hoa hỏi chuyện, cũng không suy nghĩ nhiều, theo bản năng trả lời. Nhưng sau khi nói xong, hắn liền cảm giác có chút hối hận, tại sao miệng mình lại nhanh như vậy, gấp gáp nói ra làm gì.
Hiện tại thì hay rồi, Lý Hưng Hoa đoán chừng sẽ nói gì mình.
Quả nhiên đúng như Cố Lễ suy đoán, sắc mặt Lý Hưng Hoa liền trở nên âm trầm, nhìn Cố Lễ hỏi:
- Tô Mộc tìm cậu hay tìm tôi?
- Là tìm bí thư.
Cố Lễ kiên trì nói.
- Tìm tôi, vậy cậu có tư cách gì cự tuyệt cho tôi? Tôi đã nói với cậu, sau này điện thoại của Tô Mộc nhất định phải chuyển cho tôi chưa?
Lý Hưng Hoa cố gắng áp chế lửa giận trong lòng nói.
- Bí thư, không phải là tôi gác máy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701173/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.