Trong quan trường chú ý nhất chính là quyền lên tiếng, hơn nữa quyền lên tiếng trên người một lãnh đạo lại càng là thể hiện phải có. Nếu như nói anh thân là lãnh đạo, nhưng nói ra không ai nghe, vậy thì là thế nào, chính là một loại thất bại. Mặc dù nói sẽ có người chất vấn đây có phải là vấn đề của những người còn lại hay không, nhưng phần lớn anh sẽ bị thượng cấp nghi ngờ, nghi ngờ quyền khống chế của anh.
Giống như hiện tại!
Tô Mộc nói như thế nào cũng là chủ nhiệm quản ủy hội, còn là bí thư đảng công ủy, là lãnh đạo đứng đầu khu Cao Khai. Hắn muốn biết chuyện của khoa học Phi Long, dựa theo lẽ thường, những người còn lại đều nên sôi nổi lên tiếng. Hơn nữa lên tiếng như vậy cần phải có phân chia thứ tự, không thể để anh muốn nói gì thì nói, hoàn toàn không để ý đến xếp hạng của anh trong quản ủy hội.
Đây là biểu hiện quan viên chưa thành thục, cũng là một loại dấu hiệu hỗn loạn.
Không có ai lựa ý hùa theo lời nói của Tô Mộc..., ngay cả chủ nhiệm văn phòng quản ủy hội Khương Nhiên cũng im lặng. Dưới loại tình huống này đã nói rõ vấn đề, chỗ Mai Ngự Thư gây ra càng khiến cho vấn đề trở nên bén nhọn. Cái gì gọi là tôi biết chuyện của khoa học Phi Long, sau này tôi sẽ báo cáo cho anh? Cái gì là tôi hỏi, mọi người đều duy trì trầm mặc, Mai Ngự Thư nói ra một câu, mọi người đều điên cướp đón ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701124/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.