Tô Mộc cũng biết Nhâm Lập Quyên cần có thời gian giảm xóc, cho nên cũng không nói gì, yên lặng đứng phía trước cửa sổ, nhìn sắc mặt Nhâm Lập Quyên từ từ khôi phục như lúc ban đầu, lúc này mới mỉm cười nói.
- Nhâm tỷ, hiện tại khỏe chưa?
Tô Mộc nói.
- Đỡ rồi!
Nhâm Lập Quyên gật đầu, nhìn Tô Mộc nói:
- Đỗ cục có phải đã sớm biết thân phận của cậu rồi không?
- Biết!
Tô Mộc nói.
- Vậy Mã cục có phải cũng biết?
Nhâm Lập Quyên hỏi.
- Cái này tôi cũng không rõ, nhưng có thể khẳng định là bây giờ hắn tuyệt đối biết rồi, về phần tối qua có biết hay không tôi không rõ.
Tô Mộc cười nói.
- Nhất định là biết rồi, nếu không với tính cách của Mã cục, hắn chắc chắn sẽ không rời đi như vậy.
Nhâm Lập Quyên cúi đầu nói:
- Phải biết rằng Từ Hổ do Mã cục chọn ra, nhưng tối qua hắn lại cứng rắn không mở miệng nói một câu, chuyện này thật quá không bình thường. Còn nữa cô gái tối hôm qua, tên là Du Quỳ nói cậu không truy cứu trách nhiệm của bọn họ phải không?
- Không truy cứu? Cô ta nói như vậy sao?
Tô Mộc hỏi.
- Chính là ý tứ này, làm sao? Chẳng lẽ cô ta nói dối?
Nhâm Lập Quyên không khỏi nhíu mày.
Phải biết rằng chuyện tối qua khi xử lý sẽ có hai loại kết quả, nếu Tô Mộc truy cứu..., chẳng những bọn Hạ Đào chịu trừng phạt nghiêm trọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701118/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.