Mỗi lần Tô Mộc nhìn thấy Chu Từ đều cảm thấy tâm tình thật thả lỏng. Hắn không cần suy nghĩ bất cứ chuyện gì, Chu Từ luôn có thể ở trong thời gian ngắn nhất điều động cảm xúc của Tô Mộc, làm cho hắn hưởng thụ được cảm giác vui sướng đầm đìa.
Giống như là hiện tại!
Ở loại địa phương này, trên mặt Chu Từ hiện lên vẻ mị ý thành thục, làm tâm tình Tô Mộc thật thoải mái.
- Vị khách quan kia, nếu nói như vậy chi bằng cùng tôi đi lên phòng trên lầu, để bà chủ này tận tình hầu hạ ngài? Miễn cho ngài rời khỏi đây lại nói Nhã Trúc lãnh đạm khách nhân.
Chu Từ kiều mỵ nói.
Thật tâm động!
Tô Mộc nhìn vẻ mị ý của Chu Từ, hận không thể lập tức ăn nàng. Nhưng hắn cũng biết không phải địa phương tốt làm chuyện đó. Nghĩ tới đây, hắn hung hăng trừng mắt nhìn Chu Từ:
- Chờ đó cho anh, tối nay mới thu thập em.
- Vậy sao?
Chu Từ kiều mỵ nói.
- Đương nhiên, anh sẽ chuẩn bị đầy đủ vũ khí.
Tô Mộc nói.
- Vậy tiểu nữ xin đợi đồ long đao của khách quan là bộ dáng gì, có phải lợi hại như trong truyền thuyết hay không.
Chu Từ cười tủm tỉm nói.
Tô Mộc hoàn toàn bại trận!
- Chu tổng, chẳng lẽ em không sợ người khác nói em trêu hoa ghẹo nguyệt sao? Sao có thể đứng ở địa phương này lại dám nói ra lời như vậy?
Tô Mộc bất đắc dĩ nhún vai, lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701061/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.