- Có liên quan đến tôi? Chuyện gì?
Tô Mộc không hiểu nói.
- Là như vậy, mọi người đều biết, trước khi đồng chí Tô Mộc chưa phân quản giáo dục, hệ thống giáo dục là do tôi chịu trách nhiệm. Nói không khách khí..., hệ thống giáo dục có tình trạng như thế nào, trong lòng tôi rất rõ, không dám nói cái khác, giống như Lâm Phương kể từ khi đảm nhiệm cục trưởng giáo dục tới nay, vẫn luôn cẩn trọng. Ở trong tỉnh giáo dục của huyện chúng ta mặc dù không đứng ở vị trí đầu não, nhưng cũng không tính là rơi ở phía sau. Nhưng cuối cùng vẫn không thể bỏ qua một sự thật, đó chính là giáo dục huyện chúng ta có tính đặc thù rất mạnh.
- Tất cả mọi người đều biết, huyện chúng ta từ trước đến nay đều là nơi có lượng công nhân viên chức từ nơi khác đến rất đông, công nhân nhiều, con cái của họ cũng thành một vấn đề. Trước đây, huyện chúng ta cũng thông qua rất nhiều phương pháp, trợ giúp con cái của công nhân giải quyết vấn đề đi học, hiệu quả rất rõ ràng. Nhưng không thể phủ nhận là, hiệu quả như vậy vẫn không cách nào thỏa mãn như cầu đi học của con em công nhân.
Khi Hà Vị nói tới đây, dừng lại một chút, nhìn ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn mình, hắn liền hắng giọng một cái, tiếp tục nói.
- Phân tích vấn đề cụ thể, từ trước tới nay đều là nguyên tắc phương châm để giải quyết chuyện của đảng chúng ta. Đồng chí Tô Mộc, tôi nghĩ đồng chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700989/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.