Dương Tiểu Thúy tự thấy mình không phải nhân vật nhỏ, hiện tại dù gì cũng là người có tài sản trên trăm vạn, nhưng đối mặt với dư luận ngập trời như vậy, nàng vẫn cảm thấy sợ hãi. Khi nàng đi trên đường, tin tức bên tai nghe được đều là nói Tô Mộc như thế này như thế kia, lực đánh vào của loại tin tức mặt trái này, khiến cho Dương Tiểu Thúy cảm thấy một loại cảm giác trầm trọng trước nay chưa từng có.
Chuyện này nếu đổi lại là nàng..., nàng sớm đã bị đè bẹp rồi.
Cho dù là Tô Mộc, Dương Tiểu Thúy cũng không cho rằng hắn có thể có biện pháp giải quyết. Phải biết rằng miệng người có thể làm chảy vàng, tiêu hủy xương cốt, ở xã hội hiện tại, đắc tội với những ông vua không ngai làm truyền thông, chắc chắn là chuyện ngu xuẩn nhất.
- Tô Mộc, cậu đừng phớt lờ, chuyện này thật không thể coi thường. Nơi này cũng không có người ngoài, cậu nói cho chúng tôi nghe, có phải có người đang hại cậu hay không?
Dương Tiểu Thúy nhìn xung quanh thấp giọng nói.
- Tô Huyện trưởng, có thật không?
Trần Kiều hỏi.
- Tô Mộc, anh không có việc gì chứ?
Lúc này Lạc Lâm cũng bắt đầu khẩn trương.
Nói thật, cảm giác được quan tâm thật sự không tệ.
Tô Mộc đưa mắt nhìn ba người trước mắt, hắn biết ba cô gái này đều chân thành quan tâm đến hắn. Nhưng lòng chân thành lại khác nhau, Lạc Lâm là hắn thích nhất, bởi vì quan hệ của nàng không trộn lẫn bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700908/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.