Thương đạo, chính đạo, quân đạo, tam giới thương chính quân, Ngô Thanh Nguyên có sức ảnh hưởng nhất dĩ nhiên là thương đạo, cho nên hắn đặt thương đạo đầu tiên, nhưng hiện tại hắn nói ra lời này là có ý gì? Muốn kiểm tra mình sao? Phải biết rằng, ngoại trừ những kiến thức Ngô Thanh Nguyên truyền thụ cho Tô Mộc trước kia, Tô Mộc hoàn toàn chưa có hướng dẫn ở phương diện này. Hôm nay lần đầu tiên phá lệ, hơn nữa còn là khảo sát ở đại tiêu chuẩn này.
Đây là vì cái gì?
- Đừng nhìn, đây thật sự là ta hỏi, nói một chút xem, đối với thương đạo, chính đạo và quân đạo, cậu rốt cuộc có ý kiến gì không?
Ngô Thanh Nguyên lạnh lùng nói.
- Lão sư, tam đạo thương đạo, chính đạo, quân đạo này, hiện tại em chính là dấn thân vào chính đạo, là xen lẫn vào bên trong thể chế. Đối với chính đạo em có lẽ còn có chút hiểu biết, đó chính là bước vững thì đi vững. Chỉ cần bản thân em không có bất cứ vấn đề gì, sẽ không sợ bất cứ kẻ nào gây chuyện đâm chọc. Em nghĩ chính đạo là như vậy, thương đạo và quân đạo cũng ứng với đạo lý này. Chỉ có bản thân trong sạch, mới có thể chân chính đặt chân trong xã hội.
Mặc dù không biết mục đích của Ngô Thanh Nguyên, nhưng Tô Mộc vẫn sửa sang lại ý nghĩ chậm rãi nói. Những thứ này là hắn hiểu, đúng hay không đúng cũng phải đợi Ngô Thanh Nguyên phê bình.
- Lời ấy sai rồi!
Ngô Thanh Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700896/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.