Cho dù khiếp sợ hay là nghi ngờ, biểu hiện trên mặt Tô Mộc vẫn vô cùng trấn định. Loại công phu dưỡng khí này, từ thời khắc hắn có quan bảng nhất định đã trở thành kiến thức cơ bản, nếu không mỗi lần thất thố chẳng phải sẽ hỏng việc?
- Tô Mộc, đây là lần đầu tiên Tiểu Ngư Nhi nhà chúng ta mang người khác tới công viên này, xem ra địa vị của cậu trong lòng cô bé cũng không thấp.
Chu Phụng Tiền cười nói.
- Chu gia gia.
Quan Ngư nhất thời hờn dỗi.
Có lẽ chỉ có trước mặt Chu Phụng Tiền, Quan Ngư mới có thể toát ra loại tâm thái như tiểu nữ sinh này. Thật ra thì Quan Ngư và Chu Phụng Tiền cũng không phải người thân, mà là cùng quen biết mấy con mèo lang thang trước mặt này. Nhà Quan Ngư ở gần đây, cho nên đều bình thường đồ ăn không hết, nàng đều sẽ mang đến cho đám mèo lang thang. Ở trong mắt Quan Ngư, những con mèo này cũng giống như mình, đều cô độc.
Còn Chu Phụng Tiền là Quan Ngư quen biết trong một lần tình cờ, Chu Phụng Tiền cũng đến đây cho đám mèo lang thang ăn. Sau mấy lần nói chuyện, hai người liền coi như quen thuộc. Những chú mèo lang thang này đối với hai người đều rất thân thuộc, nhìn thấy bất cứ ai trong hai người cũng có vẻ thiện ý rất lớn.
Chu Phụng Tiền thật lòng thương yêu Quan Ngư như cháu gái, điểm này Quan Ngư có thể cảm nhận được.
Nhưng cho tới nay, Chu Phụng Tiền chưa bao giờ chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700888/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.