Sau này sẽ có nhiều bài báo nữa? Ninh Hạo vừa nhắc nhở như vậy, Nhiếp Việt nhất thời tỉnh táo lại. Đúng vậy, nếu đối phương dám làm chuyện này, vậy sẽ không có ý che dấu, chuyện của bệnh viện Đông Giao chỉ là một hòn đá hỏi đường. Đợi sau khi tảng đá này hỏi đường rõ ràng, kế tiếp sẽ có một loạt động tác khác. Nếu không đoán sai, chậm nhất trên báo chí ngày mai, sẽ đăng chuyện khác.
Thật ra chuyện này nói ra cũng có chỗ kỳ quái, phải biết rằng ở Huyện Hình Đường, đừng nói là « Nhật báo Hoa Lâm», cho dù là « Nhật báo Hình Đường », « Nhật báo Hình Đường », cũng không có bao nhiêu người đặt. Nhưng hiện tại duới tình huống như thế, « Nhật báo Hoa Lâm» thoáng cái tràn ngập mỗi sạp báo ở huyện Hình Đường, hơn nữa còn làm ra thanh thế lớn như vậy. Nếu không phải nguyên nhân này, Nhiếp Việt cũng sẽ không nhìn thấy bài báo này.
- Tất cả đều là một đám tiểu nhân hèn hạ, chỉ biết lẩn trốn âm thầm bắn tên trộm!
Nhiếp Việt lạnh lùng nói.
- Bí thư, ngài xem báo chí của Hình Đường chúng ta có phải bị khống chế rồi hay không?
Ninh Hạo lên tiếng nói.
Báo chí Hình Đường bị khống chế? Nhiếp Việt biết Ninh Hạo đang lo lắng, báo chí ở Hình Đường cũng bắt đầu báo cáo những chuyện này. Chỉ có điều khi hắn vừa định gật đầu đồng ý, điện thoại trên bàn đột nhiên chói tai vang lên.
- Tôi là Nhiếp Việt!
Nhiếp Việt trầm giọng nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700870/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.