Đệ Ngũ Bối Xác nhìn chiếc xe jeep biến mất trước mắt, trên mặt nhất thời lộ ra một loại vẻ mặt cáu giận, thật là xui xẻo, làm sao lại đụng phải chuyện như vậy? Nếu đổi lại là người nào khác, mình còn có thể thông qua thân phận, tạm thời giữ Tô Mộc lại. Chỉ cần giữ Tô Mộc lại, nàng có thể lấy lại thứ đã thả trên người Tô Mộc. Hiện tại người đi, cũng mang theo vật đi luôn rồi.
- Tổ trưởng!
Khi Đệ Ngũ Bối Xác đang oán hận, bên cạnh lại đi tới mấy nam nhân mặc thường phục, sau khi nhích tới gần thấp giọng nói:
- Tổ trưởng, hai người kia cũng mang đi sao?
- Mang đi, mang hết đi!
Đệ Ngũ Bối Xác liếc nhìn hai nam nhân kia, trên mặt lộ ra vẻ tức giận:
- Mang hết về cục, nếu không vì bọn hắn, nhiệm vụ của tôi đã không thất bại. Mang về, thẩm vấn kỹ lưỡng, tôi muốn biết bọn họ do ai phái tới, rốt cuộc muốn làm gì?
- Vâng, tổ trưởng!
Đám người rất nhanh tản ra, một số lữ khách đứng xem bởi vì đứng khá xa, cũng không nghe rõ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
Chiếc xe jeep vững vàng lao đi, Phương Thạc cười nói:
- Nghe nói cháu ở dưới làm việc rất khá, thế nào? Có gặp phải khó khăn gì không? Cứ nói ra, để Chú Phương tham mưu cho.
- Chú Phương, nếu không có vấn đề gì thì chú qua chào hỏi chủ tịch tỉnh chúng cháu, để ông ấy trực tiếp ủy nhiệm cháu làm bí thư huyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700845/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.