- Là đài trưởng Phí Tường của đài truyền hình chúng tôi!
Lạc Lâm do dự một lát, cuối cùng vẫn quyết định nói ra cái tên này.
Ở trong lòng Lạc Lâm thật ra không muốn làm phiền Tô Mộc, mặc dù hiện tại nàng đã là nữ nhân của Tô Mộc, nhưng điều này cũng không thể trở thành lý do nàng uy hiếp Tô Mộc. Chẳng những không thể, Lạc Lâm biết trước kia mình từng làm chuyện hồ đồ, hiện giờ trên người đã dính vào một số chuyện. Nói cho cùng, ở trong lòng Lạc Lâm luôn cảm thấy mình có lỗi với Tô Mộc, khiến hắn chịu thua thiệt.
Phí Tường?
Trong đầu Tô Mộc nhất thời hiện ra một khuôn mặt đầy mỡ, mấy ngày trước, người tên là Phí Tường này hình như còn tới tìm hắn báo cáo công việc. Tô Mộc bây giờ là phó huyện trưởng, phân quản lĩnh vực văn hóa giáo dục và vệ sinh cả huyện. Trong đó hạng mục văn hóa rất rộng lớn. Có người nói đài truyền hình huyện thuộc phân quản của bộ tuyên truyền, điểm này cũng không sai. Nhưng đài trưởng của đài truyền hình huyện, đến thăm hỏi Tô Mộc, phó Huyện trưởng phân quản văn hóa cũng là hợp tình lý.
Đốt hương nhiều, không phải để mong Bồ Tát có thể phù hộ mình hay sao?
- Phí Tường à Phí Tường, lá gan ngươi cũng khá lớn, lại dám chú ý tới nữ nhân của ta.
Tô Mộc cười lạnh, nhìn Lạc Lâm, lãnh đạm nói:
- Tôi biết rồi, nếu không có chuyện gì, ngồi xuống ăn cơm đi.
- Tôi ăn rồi.
Lạc Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700834/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.