Hắc Sơn trấn, khu viên sinh thái khoa học kỹ thuật, văn phòng tổng tài.
Hà Sanh cười đặt điện thoại xuống, nụ cười toe toét lộ ra tâm tình của gã rất tốt. từ lúc Hà Mân nói Tô Mộc hẹn gã, muốn gã kinh doanh xưởng xi măng Hoàng Vân giùm thì tâm tình Hà Sanh tối tăm, nhưng nhanh chóng nhanh biến mất, thay vào đó là hưng phấn.
Hà Mân bực bội than phiền:
- Anh trai, dù có muốn đuổi em đi cũng không cần biểu hiện rõ ràng vậy đi ?
- Ha ha ha ha ha ha!
Hà Sanh cười to bảo:
- Tiểu Mân, anh đã nói thủy sản Hồng Phong là sự nghiệp huynh đệ chúng ta gầy dựng lên, nếu em muốn thì tùy thời có thể lấy đi. Đuổi em đi ? Anh chưa từng nghĩ đến điều này. Em đi thì anh đánh rơi thiên hạ cho em ? Đánh hổ còn cần huynh đệ ruột.
- Vậy anh còn cười tươi như thế ?
Hà Mân tức giận nói:
- Anh thật sự muốn em làm xưởng trưởng thủy sản Hồng Phong sao ? Từ lúc Tô Mộc nhắc cho đến bây giờ mới qua một ngày, trong vòng một ngày anh đã suy nghĩ kỹ, thật sự muốn tôi em ?
- Anh thì thấy thời gian khá lâu.
Hà Sanh lắc đầu, nói:
- Biết không ? Nếu em sớm cho anh biết thì anh đã kêu em đồng ý Tô Mộc yêu cầu ngay. Tiểu Mân, đừng nhìn anh như vậy, có một số việc em nên hiểu rõ hơn anh. Con người Tô Mộc không đơn giản, quan hệ tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700803/chuong-362.html