Chín giờ sáng.
Tòa lầu ủy ban huyện, văn phòng chủ tịch.
- Hiện tại thế nào ?
Triệu Thụy An bình tĩnh hỏi.
- Chủ tịch, hết thảy đều ở trong lòng bàn tay.
Vương Hải cười nói:
- Tên ngu xuẩn Diêm Vọng đã mang người tới quản ủy hội khu khai phát, lần này không đạt mục đích bọn hắn sẽ không bỏ qua. Tôi nghĩ một là Tô Mộc xuất tiền, hoặc là thả Diêm Xuân, nhưng bất kỳ chuyện nào Tô Mộc cũng đừng mong làm được. Chủ tịch, chúng ta đợi xem kịch vui đi.
- Xuất diễn này đích xác phấn khích!
Khóe môi Triệu Thụy An lộ tươi cười:
- Nhưng bản cũ cũng nên thay đổi một chút.
- Chủ tịch ? Ngài có ý tứ gì ? Ngài muốn buông tha Tô Mộc ?
Vương Hải khó hiểu hỏi.
- Buông tha ?
Khuôn mặt Triệu Thụy An lộ vẻ cười lạnh:
- Lần này tôi chẳng những sẽ không bỏ qua Tô Mộc, còn hung hăng giẫm lên một cước, để cho hắn rốt cục đừng mong xoay người!
- Vậy phải làm sao ? Chủ tịch, trừ phi phát sinh xung đột vũ lực, nếu không sẽ không khả năng bắt Tô Mộc. Nhưng cho dù phát sinh xung đột, ngài cũng nên biết Tô Mộc chỉ vừa nhậm chức, chưa chắc bắt được hắn.
Vương Hải cau mày nói.
- Ai nói tôi muốn bắt Tô Mộc đây ?
Triệu Thụy An cười đứng dậy:
- Tôi đã cho người chuẩn bị xong một khoản tiền, chờ khi bên quản ủy hội nhiệt náo túi bụi, tôi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700783/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.