Khụ khụ!
Tô Mộc nhìn nữ nhân mị hoặc trước mắt, không nhịn được ho khan, đây tính là gì ? Cái gì gọi là một đêm bao nhiêu tiền, cô nghĩ tôi là ai đây ?
- Chị Trần, tôi nghĩ chị uống say rồi.
Tô Mộc vội vàng nói.
- Uống say ? Mới uống bao nhiêu đâu, nói cho anh biết, thêm một chai cũng chưa say! Tiểu tử, anh nói rõ đi, một đêm rốt cục bao nhiêu tiền ?
Trần Kiều lại nói.
Đây là sao vậy ?
Tô Mộc nhìn Trần Kiều đã say nhưng còn bướng bỉnh nói như vậy, thật đúng là không có cách nào.
- Hay là tôi gọi điện kêu tiểu Thúy tới đây một chuyến ?
Tô Mộc hỏi.
- Mời nàng tới đây làm gì ? Sao vậy ? Chẳng lẽ anh còn muốn song phi hay sao ?
Trần Kiều đá lông nheo nói.
Điên mất!
Tô Mộc nghe được lời của nàng, thật sự cảm thấy muốn hỏng mất. Song phi đích xác thật thích, nhưng không phải ý tưởng hiện tại của Tô Mộc. Hiện tại hắn chỉ muốn tránh ra xa, nói chuyện như vậy thật sự có chút khó chịu. Nghĩ tới đây sắc mặt Tô Mộc thoáng trầm xuống.
- Chị Trần, nếu chị còn không chịu buông ra, tôi phải ra tay đó.
- Anh ra tay ? Anh ra tay thế nào ? Anh muốn đánh tôi như bọn hắn sao ? Tới nha, đánh đi! Ngoại trừ khi dễ tôi, đám xú nam nhân các người còn có thể làm cái gì ?
Trần Kiều nói xong chợt khóc lên, rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700753/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.