Tô Mộc chân thành nói:
- Nhưng nếu được về Hắc Sơn trấn thì tốt nhất. Chú Diệp cũng biết đó là nơi cháu lập nghiệp, kết tinh công sức của cháu. Không phải cháu quyến luyến gì quan chức chỗ đó, cháu chỉ nghĩ nếu có cơ hội thì biến giấc mơ của mình thành sự thật, kéo Hắc Sơn trấn hoàn toàn thoát khỏi cục diện nghèo khó, để nơi đó hưng tihnh lên.
- Ha ha ha ha ha ha!
Diệp An Bang cười to bảo:
- Nếu chsu không nhớ lầm thì Hắc Sơn trấn đã được điều động đủ ban lãnh đạo, nếu cháu quay về thì ai lui xuống ? Hay cháu cam nguyện giáng chức bắt đầu từ phó trưởng trấn ?
Tô Mộc thản nhiên nói:
- Chỉ cần có thể làm việc cho dân, dù làm khoa viên thì cháu cũng không có ý kiến.
Diệp An Bang kinh ngạc bật thốt:
- Làm khoa viên ?
Diệp An Bang đổi đề tài:
- Tô Mộc, hiện tại huyện Hình Đường nhờ Hắc Sơn trấn chiêu thương đầu tư nên đã leo lên vị trí cao trong tỉnh. Cháu nói cho chú nghe quan hệ người cầm quyền số một, số hai huyện Hình Đường như thế nào ? Đừng dùng mấy thứ linh tinh đánh lừa chú. Bây giờ ta là chú của cháu, nếu cháu dám giở trò gì thì chú không tha cho cháu.
Diệp An Bang đã nói rõ như vậy thì Tô Mộc phải cẩn thận suy nghĩ kỹ. Địa vị của Tô Mộc quyết định hắn không thể tùy ý bàn luận cấp trên, nếu không làm trái điều kiêng kỵ chốn quan trường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700659/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.