Người đứng trước cửa phòng chính là Trịnh Mục, Lý Nhạc Thiên. Hai người lòng nóng như lửa đốt chạy tới, ai ngờ không sớm không muộn thấy ngay cảnh này. Chết nhất là mới rồi Diệp Tích vào phòng, kích động quá quên đóng cửa.
Tô Mộc trừng Lý Nhạc Thiên:
- Tiếp tục cái đầu của ngươi, ở bên ngoài chờ chút, ta xong ngay đây!
Tô Mộc đóng cửa lại ngay.
- Không có thiên lý, thấy sắc quên nghĩa, điển hình dê chúa. Ngươi không đóng cửa, ngươi . . .
Lý Nhạc Thiên còn định lầm bầm tiếp nhưng bị Trịnh Mục lườm:
- Nếu không sợ nha đầu Diệp Tích nổi nóng thì ngươi cứ nói tiếp đi, ta bảo đảm sẽ không cản ngươi, còn ủng hộ trên tinh thần.
Lý Nhạc Thiên giơ ngón tay tỏ vẻ khinh thường nói:
- Ủng hộ tinh thần em gái ngươi!
Trịnh Mục cười bí hiểm:
- Em gái ta ? Sao, ngươi muốn em gái của ta ?
Lý Nhạc Thiên là ai ? Gã thường lăn lộn trong giới công tử ca, nhìn biểu tình của Trịnh Mục là biết ngay.
Lý Nhạc Thiên nghiêm nghị nói:
- Lão Trịnh, không phải huynh đệ nói gì, sao có thể há mồm ngậm miệng lôi Đậu Đậu ra ? Đậu Đậu là người tốt biết mấy, ngươi cứ lấy ra làm lá chắn không thấy xấu hổ sao ?
Giọng Trịnh Đậu Đậu từ sau lưng vang lên:
- Tiểu Lý Tử, anh cũng giỏi dẻo miệng thật.
Lý Nhạc Thiên cười nịnh:
- Làm gì có, anh toàn nói thật.
- Giỏi lắm, chút ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700656/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.