Không muốn uống nên không uống. Tề Thiếu Kiệt nhìn bộ dạng Diêm Sùng, nghe lý do đó, ngực nghẹn lại. Ý gì đây? Muốn ta chơi cứng phải không? Tề đại thiếu gia đã nói đến mức này mà ngươi qua loa vậy sao? Không cho ta chút mặt mũi nào?
Tề Thiếu Kiệt lạnh lùng hỏi:
- Diêm Sùng, ngươi nói câu đó là có ý gì?
Diêm Sùng liếc Tề Thiếu Kiệt, thản nhiên nói:
- Có ý gì? Ngươi vẫn không nghe hiểu? Ta nói không uống tức là không, hay Tề Thiếu Kiệt nhà ngươi hiểu theo nghĩa khác?
Diêm Sùng và Tề Thiếu Kiệt vốn quen nhau nhưng quan hệ luôn căng thẳng, thuộc loại đụng mặt thì chào nhưng tuyệt đối không chơi thân. Nhất là sau khi xảy ra sự kiện Diêm Sùng thầm ghét Tề Thiếu Kiệt, nếu không phải chưa có lý do tốt thì gã sớm xuống tay, đâu đến nỗi để Tề Thiếu Kiệt tiếp tục vênh váo thế này.
Hôm nay rõ ràng là Tô Mộc muốn gây sự, Diêm Sùng không có lý nào nể mặt Tề Thiếu Kiệt. Đừng nói sau lưng Tô Mộc có đại nhân vật Ngô Thanh Nguyên, dù hắn không có thì Diêm Sùng tuyệt đối không đứng chung phe với Tề Thiếu Kiệt.
Đây là thái độ của Diêm Sùng.
Tô Mộc ngạc nhiên thầm nghĩ:
- Tề Thiếu Kiệt, là người này?
Thế giới thật nhỏ bé, chẳng ngờ gặp lại người quen. Sáng nay Tô Mộc còn muốn nhìn mặt người nào dám lái xe nghênh ngang như thế, chẳng ngờ buổi trưa gặp lại.
Đổi lại ai cầu tình chuyện này thì Tô Mộc cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700589/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.