Diêm Sùng khinh thường hừ lạnh một tiếng:
- Lời của Khương Đào cũng là điều chúng ta muốn nói. Doãn Hải Đào có gì mà sợ? Dù lão tử của hắn đến thì sao? Dược liệu Tam Vị? Hừ.
Tô Mộc nói:
- Anh Từ, em đánh người, Anh Từ cứ yên tâm, xảy ra chuyện gì do em gánh vác.
Từ Lâm Giang vỗ ngực nói:
- Anh không biết nên nói cái gì, không nói nhiều, vẫn câu cũ, xảy ra chuyện gì thì anh gánh chịu.
Rầm!
Từ Lâm Giang mới dứt lời, cánh cửa đóng kín bị đá văng ra. Khuôn mặt Doãn Hùng sốt ruột chạy vào.
Doãn Hải Đào mới nghe Từ Lâm Giang nói câu đó liền hét to:
- Ngươi gánh? Ngươi nghĩ ngươi là ai? Ngươi gánh nổi không?
Doãn Hải Đào sốt ruột nói:
- Bố, con ở đây!
Doãn Hùng chạy tới vuốt sờ Doãn Hải Đào từ trên xuống dưới, lo lắng hỏi:
- A Đào, thấy sao rồi? Có khó chịu gì không? Có muốn đi bệnh viện khám không?
Doãn Hùng lớn tuổi mới có mỗi đứa con Doãn Hải Đào, gã không thể để Doãn Hải Đào bị gì.
Doãn Hải Đào tức giận quát:
- Bố, con không sao, nhưng mấy tên kia dám nhục nhã con. Người tên Tô Mộc đã đánh con, Từ Lâm Giang cũng đừng hòng chạy thoát. Tên này, tên kia đều có phần. Bố phải trút giận cho con, bắt hết bọn chúng lại. Con muốn bọn họ bị đuổi việc, quỳ trước mặt con van xin con tha cho bọn họ!
- Rồi rồi, bố chiều con hết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700585/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.