Chương trước
Chương sau
Chương 175: Lửa giận ngập trời

Đỗ Kiện ngồi trong văn phòng Tô Mộc, bề ngoài bình tĩnh nhưng mặt mày toát ra âm trầm. Hết cách, Tô Mộc mới nói câu rất kinh người.

Nói thật là trước kia đến đây Đỗ Kiện còn ôm chút hy vọng, gã hy vọng chuyện Mã Tường, Lâm Phong Hợp chỉ là trò đùa, không phải thật, vợ hai người tới quậy vì chuyện khác. Nhưng bây giờ Đỗ Kiện hoàn toàn chết tâm.

Tô Mộc hỏi:

- Đỗ trưởng trấn, tôi mới nhận điện thoại của huyện cục công an, nói tối hôm qua Lâm Phong Hợp, Mã Tường say rượu quậy phá trong bệnh viện nhân dân huyện, bây giờ còn đang say, bị nhốt trong huyện cục công an.

- Cục trưởng Từ Tranh Thành nói nếu được thì hy vọng chúng ta qua lĩnh người. Qua điều tra bước đầu lý do Lâm Phong Hợp, Mã Tường quậy bệnh viện thì không tin xét nghiệm chẩn đoán, kiên quyết cho rằng hai người không bị bệnh.

- Lâm Phong Hợp, Mã Tường nhiều lần chơi gái, vấn đề tác phong trầm trọng, còn gây ra chuyện này, làm trấn ủy ủy ban trấn Hắc Sơn trấn chúng ta không còn mặt mũi nào. Vừa rồi Nhiếp bí thư gọi điện thoại kêu hai chúng ta đi huyện ngay, tìm Nhiếp bí thư và Triệu chủ tịch báo cáo.

- Đỗ Kiện thấy bây giờ chúng ta đi được chưa?

Nhìn như đặt câu hỏi nhưng thật ra Tô Mộc nói với Đỗ Kiện: Ngươi muốn che lấp chuyện này cũng không được, Lâm Phong Hợp, Mã Tường tự gây sự, không ai có thể chùi mông giùm bọn họ.

Đỗ Kiện còn biết nói gì đây?

Việc này đã kinh động Nhiếp Việt, Triệu Thụy An. Chắc mới rồi Triệu Thụy An cũng có gọi điện vào văn phòng của Đỗ Kiện, chắc bây giờ Triệu Thụy An còn nổi khùng hơn Đỗ Kiện.

Lâm Phong Hợp, Mã Tường là óc heo, sao có thể làm ra chuyện như vậy? Cuồng còn hơn cái mạng già của Triệu Thụy An. Ai không biết hai người theo phe Triệu Thụy An, gây lớn chuyện như vậy, về sau Triệu Thụy An còn uy tín gì trong huyện Hình Đường? Triệu Thụy An làm sao khống chế huyện ủy đây?

Đỗ Kiện nói:

- Thư ký, thái độ của tôi rất đơn giản, phải nghiêm túc trừng phạt Mã Tường, Lâm Phong Hợp. ủy ban trấn hoàn toàn phối hợp trấn ủy, huyện ủy điều tra. Cần tôi làm cái gì Tô bí thư cứ trực tiếp nói.

Đỗ Kiện không nhận ra vô tình gã thay đổi xưng hô Tô Mộc. Trước kia Đỗ Kiện xưng hô kèm theo họ hơi xa lạ, công thức hóa. Bây giờ Đỗ Kiện chỉ kêu bí thư, là muốn kéo gần khoảng cách. Đổi lại người phe Tô Mộc, kêu bí thư tức là không xem như người ngoài. Còn đối tượng Đỗ Kiện thì rõ ràng là muốn nịnh bợ.

Sắc mặt Tô Mộc âm trầm nói:

- Đỗ trưởng trấn, tin tưởng huyện ủy sẽ xử lý việc này, chúng ta tranh thủ thời gian lên đường đi, cố gắng đến huyện báo cáo trước mười giờ.

- Được.

Tuy chuyện này có thể đá Lâm Phong Hợp, Mã Tường đi ngay nhưng Tô Mộc thấy vô cùng mất mặt. Dưới tay Tô Mộc có loại người như vậy, quá đáng. Chuyện này qua đi Hắc Sơn trấn phải tổ chức hoạt động giáo dục tư tưởng chuyện nghiệp thật lớn, tố chất phẩm đức tư tưởng của ai không đạt tiêu chuẩn sẽ bị đá ra hết.

Tình hình Hắc Sơn trấn đang tốt đẹp, không thể bị một, hai con sâu phá hoại.

Hiện giờ huyện Hình Đường rất náo nhiệt, khắp nơi nói về Lâm Phong Hợp, Mã Tường. Từ sau khi Hắc Sơn trấn trở thành điểm tăng trưởng kinh tế, Hắc Sơn trấn lại một lần nữa trở thành tiêu điểm trong huyện. Nhưng không ai muốn nổi bật vì chuyện như vậy.

Đầu năm nay mấy tin vỉa hè được yêu thích nhất, một tin đồn làm người ta nói huyên thuyên nửa ngày, càng đừng nhắc đến liên quan tới hai phó trưởng trấn. Hai phó trưởng trấn cùng đi kiếm gái, chẳng những bị nhiễm bệnh AIDS còn bị vợ mình bắt gian tại trận. Vợ và kỹ nữ trần truồng đánh lộn, còn đề tài nào hứng thú hơn cái này?

- Nghe nói chưa? Trước kia Lâm Phong Hợp, Mã Tường là cục trưởng huyện trực cơ quan trong huyện chúng ta.

- Nghe rồi. Mã Tường đó lúc trước là phó cục trưởng cục văn hóa, nghe nói lúc đó đã có vấn đề về tác phong.

- Thì đó. Lâm Phong Hợp trước kia ỷ làm phó cục trưởng cục nông nghiệp, nghe nói mỗi lần xuống dưới thị sát là đòi hương trấn chuẩn bị nữ nhân cho mình, ai không làm thì nông nghiệp hương trấn đó gặp họa.

- Chậc chậc, lần này sướng rồi.

Đoạn đối thoại trên có khắp phố lớn ngõ nhỏ. Dù ngươi có muốn giấu cũng khó, quan trọng là Lâm Phong Hợp, Mã Tường quá đáng, đi bệnh viện huyện kiểm tra thì thôi, còn đánh bác sĩ. Ngươi đúng là phó trưởng trấn, nhưng bác sĩ có biết hai ngươi là ai?

Dám đánh bác sĩ, thế là bác sĩ tức giận bất chấp chuyện khác, bộc lộ hết vụ việc. Hai ngươi muốn điều tra riêng tư chứ gì? Được, ta vạch mặt cho mọi người thấy. Bị bệnh Aids còn dám như vậy vênh váo như vậy, sao? Cho rằng các ngươi có bệnh Aids là mọi người sợ chắc?

Huyện Hình Đường nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, rất nhanh gió mưa vần vũ.

Văn phòng chủ tịch huyện.

Rầm!

Triệu Thụy An tức giận ném tách trà xuống đất, tiếng vỡ trong trẻo vang lên. Triệu Thụy An như con sư tử nổi giận, mặt hung tợn. Đỗ Kiện phập phồng lo sợ đứng bên cạnh, không dám nói tiếng nào, người run rẩy. Đỗ Kiện là thân tín của Triệu Thụy An, gã chưa từng thấy Triệu Thụy An tức giận như bây giờ.

Triệu Thụy An rống to:

- Quá hồ đồ, vô dụng cặn bã! Không ngờ hai tên ngu đó sẽ làm chuyện như vậy, ta rất muốn giết bọn họ! Khốn kiếp, hai tên khốn nạn, hại chết ta!

- Chủ tịch huyện thấy việc này nên làm sao?

Đỗ Kiện nổi lên can đảm khẽ hỏi:

- Giờ Tô Mộc đang báo cáo bên Nhiếp bí thư, không biết Nhiếp bí thư sẽ xử lý thế nào.

Triệu Thụy An tức giận chửi rủa:

- Còn giải quyết sao nữa? Có thể làm sao? Bọn họ đã làm chuyện mất mặt như vậy còn sợ người ta nói chắc?

Chửi thì chửi, tâm tình Triệu Thụy An thả lỏng hơn vừa rồi một chút, nhíu mày suy tư. Đỗ Kiện nói có lý, chuyện này là miếng thịt Triệu Thụy An tự đưa tới bên miệng Nhiếp Việt, không có lý nào gã không ăn.

Hắc Sơn trấn đã trở thành điểm sáng kinh tế của huyện Hình Đường, nếu cho thời gian chắc chắn sẽ là xe to kéo tài chính huyện Hình Đường. Mạ vàng ở nơi đó sẽ giúp ích rất lớn cho sau này thăng chức, bởi vậy Triệu Thụy An không cam lòng buông bỏ Hắc Sơn trấn. Lâm Phong Hợp, Mã Tường vô dụng thật nhưng nên tranh thủ thì phải tranh thủ.

Triệu Thụy An trầm giọng nói:

- Đỗ Kiện, bây giờ Hắc Sơn trấn chỉ còn một mình ngươi, tuyệt đối không thể bối rối.

Đỗ Kiện bảo đảm:

- Chủ tịch huyện yên tâm, ta sẽ canh chừng Hắc Sơn trấn chặt chẽ.

Triệu Thụy An đốt thuốc lá, mở miệng hỏi:

- Vậy thì tốt, ngươi nói vị trí Lâm Phong Hợp, Mã Tường trống, ai thích hợp ngồi vào?

- Cái này . . .

Đỗ Kiện nghe Triệu Thụy An nói thì biết tiền đồ chính trị của Lâm Phong Hợp, Mã Tường hoàn toàn cắt đứt, chờ đợi bọn họ chỉ có hối hận áy náy. Nhiệm vụ của Đỗ Kiện bây giờ là giúp đỡ Triệu Thụy An suy nghĩ xem ai thay thế Lâm Phong Hợp, Mã Tường là tốt nhất.

So với chỗ Triệu Thụy An bão tố thì Tô Mộc ở trong văn phòng Nhiếp Việt trời trong nắng ấm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.