Chương 172: Hậu quả xấu không quản lý được cấp dưới
Giọng Dương Tiểu Thúy trầm thấp sốt ruột, như cố nén không dám la lớn, sợ bị người nghe thấy.
Dương Tiểu Thúy nói:
- Tô Mộc, ta lừa ai có thể lừa ngươi sao? Nếu không phải hai người này là người Hắc Sơn trấn thì ta không thèm gọi điện thoại cho ngươi.
Tô Mộc sốt ruột hỏi:
- Nói vậy là chuyện này rất hấp dẫn?
Dương Tiểu Thúy thì thầm:
- Hấp dẫn vô cùng. Ngươi không thấy đâu, hai nam nhân thân thể trần truồng bị vợ bắt ngay trên giường, tại chỗ! Muốn giải thích cũng không có cơ hội. Chưa hết, có lẽ ngươi không dám tin, hai kỹ nữ kia không dễ chọc, đánh lộn với vợ hai người. Còn nói . . .
Tô Mộc hỏi:
- Nói cái gì?
Dương Tiểu Thúy đỏ mặt nói:
- Bọn họ nói đã sớm nhiễm bệnh, hơn nữa không phải lần đầu tiên làm với hai tên đó. Nếu vợ hai người không tin thì có thể đi bệnh viện kiểm tra, nếu hai nam nhân không bị bệnh thì vợ của họ cũng không sao.
Tô Mộc kinh kêu:
- Nhiễm bệnh? Chẳng lẽ là . . . Aids!
Dương Tiểu Thúy xấu hổ nói:
- Đúng là Aids.
Tô Mộc cười nói:
- Được rồi, ta đã biết chuyện. Tiểu Thúy tỷ đưa tin này rất đúng lúc, cảm ơn. Hôm nào ta đi Thành phố Thanh Lâm sẽ mời Tiểu Thúy tỷ ăn cơm.
Dương Tiểu Thúy cười khúc khích:
- Ngươi hứa rồi, không được nuốt lời. Lạc Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700493/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.