Vào đêm Tô Mộc ở chung cùng Chu Từ, nhưng hai người không ở lại phòng mà cùng nhau đi lang thang ngoài phố. Chu Từ xinh đẹp diễm lệ, những nơi em đi qua đều trở thành tiêu điểm, hấp dẫn thật nhiều ánh mắt của mọi người.
- Chu Từ, em có nghe Chu bí thư nói qua ban lãnh đạo thành phố sẽ có biến hóa hay không?
Tô Mộc thật hưởng thù một màn hiện tại.
- Không có, sao vậy? Có phải anh nghe được tiếng gió gì hay không? Chẳng lẽ không phải Lý chủ tịch tiếp nhận chức vụ hay sao?
Chu Từ tò mò ôn nhu hỏi.
- Không có, chỉ thuận miệng hỏi mà thôi.
Tô Mộc nói.
- Thật là, đừng nghĩ chuyện này, thật vất vả bồi người ta ra ngoài chơi một chuyến.
Chu Từ gắt giọng.
- Được, đêm nay đi dạo với em, dù em muốn anh cùng ngắm mặt trời mọc cũng không thành vấn đề.
Tô Mộc cười nói, tạm thời gác mọi chuyện sang bên.
- Thật sự?
- Giả!
- Chán ghét!
Cả hai chậm rãi đi trên đường, hai thân ảnh dưới ánh đèn đường mờ ảo kéo dài, nhìn qua thật có tình điều.
Làm người đứng đầu có chỗ tốt của người đứng đầu, làm chuyện gì hay đi đâu cũng không cần báo cáo với ai. Sau khi Tô Mộc bồi Chu Từ đi dạo, ngày hôm sau cùng Trịnh Kinh Luân, Tần Mông xuất hiện tại phố đồ cổ huyện Hình Đường. Giống như lời Tô Mộc đã nói, dù trong thành phố Thanh Lâm cũng có địa phương lựa chọn đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700444/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.