Kỳ thật ý nghĩ này dù cho Tô Mộc không nói, Trịnh Mục đã sớm có dự đoán. Anh em ruột còn phải tính toán rõ ràng, thân phận hắn cùng Diệp Tích khác nhau, cũng không phải là bạn gái của Tô Mộc, muốn duy trì ích lợi như bây giờ tốt nhất đều đem mọi chuyện nói ra công khai. Làm như vậy tuyệt đối sẽ không bị bất kỳ chuyện gì liên lụy.
- Được rồi, chuyện này ngày sau hãy nói đi, bây giờ khoan hãy suy nghĩ!
Tô Mộc cười nói.
- Phải đó!
Trịnh Mục đồng ý gật đầu.
Hiện tại quy mô của Thịnh Thế Đằng Long còn quá nhỏ, toàn bộ tài chính đều xuất ra, vốn lưu động cũng không bao nhiêu. Dù cường thế quật khởi tại nước ngoài, nhưng nếu nói là tập đoàn quốc tế, vẫn còn xa xa chưa tới.
- Em chọn xong rồi!
Trịnh Đậu Đậu đi xuống lầu, đung đưa chìa khóa nói.
- Chọn xong là được, Tô Mộc, đi thôi, mang cậu đi một địa phương không sai!
Trịnh Mục cười đứng dậy:
- Đậu Đậu, em có muốn đi theo chơi hay không?
- Đi!
Trịnh Đậu Đậu nói.
- Vậy đi thôi!
Trịnh Mục hô.
Từ trong nhà Trịnh Vấn Tri đi ra đã hai giờ chiều, hơn nữa đi tới biệt thự ngồi hồi lâu, hiện tại đã gần năm giờ. Đối với mùa đông mà nói cũng đã sắp tối, Trịnh Mục mang theo Tô Mộc cùng Trịnh Đậu Đậu đi tới một quán bar mới mở rất có nhân khí trong Thịnh Kinh, có cái tên thật ý thơ, gọi là Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700404/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.