Nói thế nào Trịnh Mục cũng là con của hắn, Trịnh Vấn Tri biết cá tính con mình luôn thật quyết đoán, nếu bức hắn nóng nảy, Trịnh Mục làm ra chuyện cực đoan, Trịnh Vấn Tri sẽ áy náy cả đời. Hơn nữa chức vị tới cấp bậc như Trịnh Vấn Chi, chờ đợi tiền đồ của con mình cũng không quá nghiêm khắc, chỉ cần con thích, muốn làm gì đều được.
Nói cách khác, nếu không nghĩ vậy Trịnh Vấn Tri cũng sẽ không cho phép Trịnh Đậu Đậu nhập ngũ, con gái đi làm lính thì cũng thôi, còn tham gia chính là bộ đội đặc chủng. Ngoại trừ Trịnh Vấn Tri, còn người cha nào đồng ý?
- Khoan đã, đây là chuyện nhà của cậu, hình như không quan hệ gì tới tôi đi? Cậu tìm nhiều ít tiền, tôi cũng không liên quan gì đi?
Tô Mộc dừng bước hỏi.
- Sao không liên quan? Cậu không biết, vì thoát thân, tôi đem cậu, Lý Nhạc Thiên cùng Diệp Tích đều khai ra. Công ty chúng ta làm sao lập nghiệp, Thịnh Thế Đằng Long làm sao thành lập, tất cả đều có bóng dáng của cậu. Sao có thể nói không liên quan tới cậu đây? Mặc dù là hiện tại, Thịnh Thế Đằng Long cũng có cổ phần của cậu đúng không? Hắc hắc, cha tôi vừa nghe vậy liền muốn gặp cậu. Dùng cách nói của ông ấy, ông ấy muốn biết người có thể làm cho con của ông ấy biến thành như bây giờ, rốt cục là thần thánh phương nào? Có phải có ba đầu sáu tay hay không?
Trịnh Mục vui vẻ nói.
- Cậu! Hỗn đản!
Tô Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700394/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.