Nhiếp Việt cười ngắt lời Tô Mộc, tùy ý nói ra lời này, nghe vào trong tai Chu Chính khiến trong lòng hắn run rẩy.
Ai nha, Nhiếp Việt muốn Tô Mộc gọi hắn là Nhiếp thúc, quan hệ giữa hai người rốt cục thân mật tới mức nào. Nghe nói Tô Mộc là dòng chính của Nhiếp Việt, hiện tại xem ra lời đồn đãi quả nhiên là thật sự.
- Vậy cháu gọi Nhiếp thúc, Nhiếp thúc, những đồ vật này là đặc sản trấn Hắc Sơn, là Duẩn Tiêm trà cùng oa oa ngưu, chú cũng đừng ném ra ngoài ah.
Tô Mộc cười nói.
- Tiểu tử!
Tâm tình Nhiếp Việt khoái trá nhìn qua Chu Chính:
- Vị này hẳn là đồng chí Chu Chính đi?
Chu Chính đang chờ đợi cơ hội này, nghe được câu hỏi của Nhiếp Việt lập tức nói:
- Nhiếp bí thư, tôi chính là Chu Chính, là phó bí thư Đảng ủy trấn Long Tỉnh. Lần này đi theo Tô bí thư tới đây chính là vì chúc tết cho ngài.
Đã sớm nghe Tô Mộc dặn dò, Chu Chính cũng không cầm theo lễ vật, dù sao có hàng tết đã mang tới, tin tưởng Nhiếp Việt cũng đã hiểu nguyên nhân.
- Cùng vui cùng vui, đồng chí Chu Chính thật có tâm.
Nhiếp Việt nói.
So sánh với vẻ hiền hòa khi nói chuyện với Tô Mộc, lúc Nhiếp Việt nói chuyện với Chu Chính, ngữ khí rõ ràng có vẻ cao cao tại thượng. Nói thế nào hắn cũng là bí thư huyện ủy, là cán bộ chính xứ cấp, Chu Chính chỉ là khoa cấp, cho phép vào nhà đã là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700390/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.