Nhan Nhan ah, đã sắp cuối năm, em cũng đã ở đây canh chừng nhiều tháng, được rồi, đừng mãi hao tổn trong này, đem sự tình giao cho người bên dưới, em quay về thành phố trước đi. Có chuyện gì đợi qua năm rồi nói sau, tôi cho em nghỉ phép.
- Vậy được, Chị Chu, tôi đi trước!
Chung Nhan cũng không khách khí, xoay người rời phòng, chờ tới khi trong phòng chỉ còn lại Chu Từ, cô chậm rãi đứng dậy, khóe môi nhếch lên, lộ ra nụ cười thật dễ thương.
- Không được, phải nhanh chóng thu thập, oan gia kia thật chú ý bầu không khí, không thể để cho hắn có tư tưởng cảm thấy tới uổng phí! Thật là, đã nín gần một tháng, nói vậy hẳn là rất muốn đi, hì hì…
Tô Mộc dùng cơm trưa trong căn tin khu sinh thái, nói tới đúng là căn cứ được xây dựng xong đầu tiên, Hà Sanh nói muốn mời ăn tiệc cá, thật sự đúng là tiệc cá. Oa oa ngưu là đồ ăn chủ yếu, ngoài ra dùng cá làm đủ món phụ trợ. Khó được chính là trải qua đầu bếp tỉ mỉ chế biến, mỗi loại cá đều có hương vị khác nhau, ăn vào đầy đủ cả sắc hương vị.
Ăn xong cơm trưa, Hà Sanh cười bắt tay Tô Mộc:
- Tô bí thư, bên ngoài có chút hàng tết, là Hồng Phong chuẩn bị cho trong trấn, mời anh phân phát xuống đi.
- Hà tổng đúng là thật có lòng, tôi đại diện đa tạ Hà tổng.
Tô Mộc cười nói. Đối với chuyện như vậy, hắn cũng không cần phải cự tuyệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700382/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.