Nhiếp Việt ngồi trong xe, người lái là thư ký Ninh Hạo. Sau khi biết chuyện đêm nay Ninh Hạo cực kỳ hối hận, gã nên có mặt ở đó. Cơ hội tuyệt vời thế là mất.
Nhiếp Việt nhắm mắt lại. Trịnh Tuyết Mai ngồi bên cạnh không dám nói một câu, cô không đoán ra suy nghĩ của cấp trên trực tiếp, nói nhiều chẳng bằng ít nói.
- Triệu Thụy Bình, Triệu Thụy An, Lý Kiều...
Trong thời gian ngắn ngủi Nhiếp Việt sửa sang lại chuyện đêm nay rõ ràng bày trước mắt. Đây là cơ hội tuyệt vời cho Nhiếp Việt, gã ngủ đông ở huyện Hình Đường nhiều năm, một hơi nhảy lên nhà cầm quyền số một, chưa phát uy lần nào, vô tình được đến cơ hội này.
Không cần thiết công khai trở mặt với Triệu Thụy An, nhưng mượn chuyện này làm việc khác, buộc Triệu Thụy An phải thỏa hiệp thì Nhiếp Việt tin tưởng sẽ làm được.
Di động rêo chuông, Nhiếp Việt nhận lấy điện thoại từ tay Ninh Hạo.
Nhiếp Việt trầm giọng nói:
- Tô Mộc, nói đi.
Tô Mộc hỏi:
- Nhiếp bí thư, đã làm xong việc, bây giờ tôi mang đồ đến tìm người. Nhiếp bí thư định đi Đường Minh Hán?
Cục thành quản? Mắt Nhiếp Việt sáng lên. Đúng rồi, tối nay muốn tìm điểm đột phá thì cục thành quản là nơi tốt nhất. Nhờ Tô Mộc nhắc nhở đúng chỗ, thân thiết hơn Trịnh Tuyết Mai ngay bên cạnh Nhiếp Việt nhiều.
Nhiếp Việt nói:
- Ừm! Cậu mang đồ trực tiếp qua đó đi, chúng ta hẹn gặp nhau trước cửa.
- Hiểu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700365/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.