Đường Minh Hán nói thận trọng:
- Thị trưởng, theo tôi thấy không đơn giản.
Mặc dù không đánh giá nhiều nhưng khiến Đường Minh Hán luôn chú ý cẩn thận nói ra ba chữ không đơn giản, Lý Hưng Hoa biết đó là đánh giá cao nhất cho Tô Mộc.
Lý Hưng Hoa thản nhiên nói:
- Cậu ra ngoài trước, buổi chiều đừng cho ai vào, tôi bận công chuyện.
- Rõ!
Đường Minh Hán rời đi.
Lý Hưng Hoa sửa sang lại suy nghĩ, bấm số điện thoại của Diệp An Bang:
- Diệp bộ trưởng, tôi đã gặp Tô Mộc. Nếu người có rảnh thì xế chiều tôi đi tỉnh thành một chuyến được không? Tốt, tôi biết rồi, tôi đi ngay.
* * *
Tô Mộc đi xe trở về huyện Hình Đường, hắn thở hắt ra, dây thần kinh căng cứng thả lỏng. Bằng trực giác của hắn, Tô Mộc tin mình đã vượt qua ải Lý Hưng Hoa. Thiện ý và thái độ đã đưa ra, tiếp theo là chờ xem Lý Hưng Hoa làm gì. Nếu Lý Hưng Hoa bắt trúng thì coi như Tô Mộc đặt cược đúng chỗ.
Tô Mộc nhắm mắt suy tư, chuông điện thoại reo vang.
Nhiếp Việt hỏi:
- Tô Mộc, cháu đang ở đâu?
Tô Mộc trả lời:
- Đang trên đường về thị trấn.
Nhiếp Việt trầm giọng hỏi:
- Khoan về trấn, đến chỗ chú một chuyến, chú ở quán trà Thanh U. Cháu biết chỗ đúng không?
- Biết, cháu đi ngay.
Tô Mộc nói với Đoạn Bằng:
- Mau về Thành phố Thanh Lâm, quán trà Thanh U.
- Rõ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700353/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.