Lạc Lâm nhỏ giọng nói:
- Xin lỗi, vì đồ của em bị ướt nên chỉ có thể mặc áo choàng. Anh cũng bị ướt đồ, cũng tắm đi.
Tô Mộc nói:
- Không cần, em ở lại đây đi, anh đặt gian phòng khác.
Tô Mộc đi hướng điện thoại bàn, muốn gọi quầy phục vụ đi lên mướn thêm một phòng.
Tô Mộc không ngờ lúc hắn lướt qua Lạc Lâm, cô đứng dậy, dứt khoát ôm eo hắn. Lạc Lâm dụi đầu vào ngực Tô Mộc.
Lạc Lâm thổ lộ tình cảm tận đáy lòng:
- Tô Mộc, em không thể quên được anh, em vẫn rất thích anh.
Lạc Lâm ngước lên chủ động hôn Tô Mộc. Hai bờ môi chạm vào nhau, khoái cảm như điện giật dâng lên trong lòng Tô Mộc và Lạc Lâm.
Hai người chỉ mặc cái áo choàng, tiếp xúc da thịt thân mật, làm người ta kiềm lòng không đậu. Tô Mộc không phải hòa thượng, dù là hòa thượng cũng không chịu nổi. Thân thể yêu kiều ngay trước mắt, Lạc Lâm thở ra hương thơm kích thích Tô Mộc, làm hắn không kiềm nén được mãnh liệt hôn cô.
Hai trái tim xao động, chìm trong hôn môi cuồng nhiệt muốn ngừng mà không được. Từ bao giờ áo choàng trên người Lạc Lâm rơi xuống lộ ra thân thể hoàn mỹ xinh đẹp.
Căn phòng tràn ngập không khí ám muội.
Có đẩy ngã hay không? Đây là vấn đề rối rắm. Tô Mộc biết nếu hắn tấn công thì Lạc Lâm sẽ không từ chối. Nhưng chiếm Lạc Lâm trong tình huống này nằm ngoài dự đoán của Tô Mộc, hắn không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700347/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.