Lương Xương Quý định xuống xe, nhưng cửa mới mở thì Tô Mộc đã đứng trước đầu xe.
Sắc mặt Tô Mộc âm trầm nói:
- Trương thư ký, các người ngồi yên đừng nhúc nhích, đằng trước xảy ra chút chuyện, tôi giải quyết ngay.
Vù vù vù vù vù!
- Gâu gâu gâu!
Góc cua đằng trước có tiếng chó nhà sủa inh ỏi, hai khúc gỗ tròn chắn giữa đường. Máy thanh niên nhuộm tóc vàng hùng hổ bước ra từ bóng râm, miệng ngậm thuốc lá, mặt cười dữ dằn.
Trịnh Mục không ở trên xe, gã đi xuống cùng Tô Mộc. Hai người đứng trước đầu Land Rover, Trịnh Mục và Tô Mộc tràn đầy hứng thú nhìn mấy thanh niên đến gần, nở nụ cười nghiền ngẫm.
- Lái nhanh đi đầu thai sao?
- Đúng rồi, nếu không phải chúng ta thông minh thì đã bị các ngươi cán chết!
- Đại hoàng, Tiểu Hoàng, đừng la nữa, chút nữa sẽ cho các ngươi chơi.
Mấy tên du côn ngông cuồng rống. Thanh niên dần đầu cởi trần, ngực xăm đầu cọp dữ dằn, cơ bắp săn chắc lộ ra ngoài, thoạt trông có chút võ. Sống mũi đeo kính râm, tay cầm dây xích chó, thanh niên liếc qua Tô Mộc, mắt sáng rỡ nhìn Land Rover.
Má ơi, xe thật phong cách. Chuyến này đáng giá, phải trấn lột một mớ tiền mới được.
Tô Mộc tiến lên trước, trầm giọng quát:
- Các ngươi là ai? Muốn làm gì?
Thanh niên đầu tóc tím ngông cuồng hét lên:
- Ngươi từ đâu ra, mọc đủ lông chưa mà dám nói kiểu đó với ta? Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700331/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.