Quan trường có nhiều quy tắc ngầm, thứ tự ra phòng họp là một trong số dó. Nhiều lúc bí thư như Lương Xương Quý sẽ đến vào phút cuối, cho thấy mình quan trọng. Còn lúc đi thì là người thứ nhất ra ngoài, đi ngay sau là nhà cầm quyền thứ hai.
Nhưng Trấn Hắc Sơn không có nhiều quy tắc, mấy người kia biết Tô Mộc thói quen họp xong sẽ ngồi lại một lúc. Không ai biết Tô Mộc suy nghĩ điều gì, bọn họ chỉ biết mình không cần ở lại đây.
Mã Tường cười nói:
- Tô trưởng trấn, mới rồi tôi không có ý gì khác, xin Tô trưởng trấn đừng hiểu lầm.
Tô Mộc mỉm cười:
- Hiểu lầm cái gì? Đều là vì công tác.
Mã Tường cười tủm tỉm:
- Đúng vậy! Tất cả vì công tác, tôi cũng muốn Trấn Hắc Sơn phát triển. Tô trưởng trấn chạy được hạng mục, chờ đến lúc tôi sẽ đi trong huyện khiến huyện đầu tư nhiều vào Trấn Hắc Sơn. Tô trưởng trấn thấy tôi nói có đúng không?
- Vậy xin làm phiền đồng chí Mã.
Tô Mộc đưa điếu thuốc lá qua:
- Mời hút thuốc.
Mã Tường nhận lấy:
- Thuốc lá của trưởng trấn không phải ai cũng được hút, ha ha, vậy tôi xin nhận.
Mã Tường châm thuốc lá, hút phì phèo rời đi.
Ngón tay hai người chạm nhau, Quan Bảng xoay tròn hiện ra độ thân mật của Mã Tường chỉ khoảng hai mươi, giữ mức cơ bản nhất.
Tô Mộc hút thuốc, xuyên qua làn khói nhìn bóng lưng Mã Tường.
Tô Mộc trầm ngâm nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700306/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.