Không ai sạch sẽ, Tạ Văn càng bẩn. Tạ Văn ngồi trên vị trí bí thư huyện ủy huyện Hình Đường mấy năm, gã làm những chuyện nghiêm trọng hơn Tạ Minh Hạo nhiều.
Không nói thứ khác, chỉ tính xưởng xi măng Hoàng Vân, xưởng đồ hộp, trong quá trình kinh doanh hai xí nghiệp nhà nước này gã hốt khoản tiền nhiều cỡ ngàn vạn. Nhiều tiền như vậy đủ bắn chết Tạ Văn mười lần.
Tạ Minh Hạo, Tô Vân biết rõ những chuyện này. Tạ Văn đề phòng ai chứ không đề phòng hai mẹ con, bởi vậy nghe lời gã nói làm Tạ Minh Hạo, Tô Vân cảm giác trời sập. Hậu đài lớn nhất cũng sắp sụp đổ, bọn họ biết nương tựa vào đâu?
Tô Vân sốt ruột nói:
- Lão Tạ, không còn cách nào khác sao? Chúng ta lấy hết tiền ra bôi trơn quan hệ đi!
Hốc mắt Tô Vân đỏ hồng sắp rơi lệ.
- Đúng rồi, bố, cứu con đi!
Tạ Minh Hạo quỳ xuống:
- Con không thể bị gì, con còn trẻ như vậy, còn chưa cưới vợ. Bố, hay chúng ta trốn đi? Trốn càng xa càng tốt. Chúng ta có tiền, đủ để tiêu xài mấy đời.
Tạ Minh Hạo càng nói mắt càng lóe tia sáng dữ tợn, càng lúc càng khẳng định ý tưởng này.
Tạ Minh Hạo đứng bật dậy:
- Bố thấy sao? Con có quan hệ, có đường. Thừa dịp tổ điều tra chưa tìm chúng ta hãy đi đi!
- Cái này...
Nghe Tạ Minh Hạo nói gần như điên cuồng, phản ứng đầu tiên của Tạ Văn là tức giận, nhưng càng nghĩ càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700300/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.