Hà Sanh vội chào:
- Đỗ tổng!
Không ai biết dưới tay Đỗ Triển có bao nhiêu xí nghiệp, gã có bao nhiêu tiền. Nhưng trong Thành phố Thịnh Kinh, nhắc đến tập đoàn Cự Nhân thì không ai không biết. Tập đoàn Cự Nhân nộp thuế nhiều nhất tỉnh Giang Nam, xúc tu rải khắp Thành phố Thịnh Kinh. So với Đỗ Triển thì người như Hà Sanh nhỏ bé đến tội.
Đỗ Triển bí ẩn càng làm Hà Sanh hoảng hốt, không biết gã xuất hiện ở đây vì cái gì. Hay là...
Đỗ Triển cười chào:
- Hà tổng.
Đỗ Triển nhìn Tô Mộc ung dung đứng dậy, trêu chọc:
- Như thế nào? Về Thành phố Thịnh Kinh, đến Đế Hào nhưng không định chào chú Đỗ sao? Nếu không phải thằng nhóc Đỗ Phẩm Thượng nói thi chú không biết cháu đã về.
Tô Mộc mỉm cười nói:
- Chú Đỗ, tại cháu sợ chú bận nên không dám quấy rầy, định đêm nay đến nhà chào, ai ngờ Chú Đỗ đến đây.
So với Hà Sanh đang cương cứng, hắn biểu hiện bình tĩnh như thường.
- Tiểu tử thối này!
Đỗ Triển giật chai rượu từ tay Đỗ Phẩm Thượng, rượu Mao Đài, nhưỡng ba mươi năm, vị nồng cao độ.
Đỗ Triển tự mình rót đầy môt ly:
- Tô Mộc, Hà tổng, cạn, uống một ly với tôi rồi nói tiếp.
- Cạn!
Hà Sanh rụt rè uống, định rót thêm rượu thì Đỗ Triển phất tay từ chối.
- Tô Mộc, chú lại đây là vì ngày hôm qua đọc bản kế hoạch phát triển Trấn Hắc Sơn của cháu. Chú vốn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700293/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.