Tô Mộc gật đầu, nói:
- Bổ sung thêm, ta chỉ hỗ trở, sẽ không xen vào vụ việc cụ thể, cũng sẽ không đảm nhiệm chức vụ gì trong công ty. Chí hướng của ta là làm quan, không phải kinh thương.
- Vậy tốt, ta muốn đầu tư.
Trịnh Mục nói thẳng:
- Ngươi đừng hiểu lầm, ta nói đầu tư đây là muốn kiếm được món tiền thứ nhất, đi thị trường ngoài nước làm ăn một phen. Ngươi cũng biết bố của ta là bí thư tỉnh ủy, ở trong nước nếu ta những chuyện này sẽ có ảnh hưởng xấu cho ông ấy.
- Được rồi.
Tô Mộc phẩy tay:
- Đầu tư chứ gì? Tôi đồng ý, mọi người ở đây đều có phần. Diệp Tích, Nhạc Thiên, Đậu Đậu và ngươi là bốn cổ đông công ty đấu giá, tôi sẽ đưa đồ cổ cho các người, tự các người vận động. Chờ món tiền thứ nhất nhiều lên rồi nghĩ cách làm nghề khác.
Tô Mộc nói một câu giải quyết xong chuyện vốn nên rất phức tạp.
Trịnh Đậu Đậu thản nhiên nói:
- Không, em không tham gia, em không thiếu tiền.
- Đậu Đậu...
Trịnh Mục nói:
- Tô Mộc, ngươi đừng khuyên, Đậu Đậu không thể tham gia. Ba chúng ta được rồi, ta, Diệp Tích và Nhạc Thiên. Ba chúng ta cùng nhau gầy dựng công ty đấu giá này!
Lý Nhạc Thiên cười to bảo:
- Tôi không có ý kiến.
Diệp Tích nói:
- Tôi cũng vậy.
Tô Mộc nói:
- Vậy được rồi, cụ thể vận chuyển thế nào thì tôi nghĩ hai người không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700288/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.