Người sở giáo dục gục trong tay Hà Tử Văn nhiều không biết bao nhiêu, Hoàng Xán nằm mơ cũng không ngờ sẽ lọt vào mắt Hà Tử Văn.
Hà Tử Văn nhếch môi lạnh lùng nói:
- Hoàng Xán, ngươi lớn lối thật, dám xưng lão tử trước mặt ta? Giỏi, rất giỏi.
- Không... Hà bí thư... Hiểu lầm... Tại mấy sinh viên hư này...
Hà Tử Văn quát ngắt lời Hoàng Xán:
- Câm miệng!
Ngụy Mạn lên tiếng:
- Chú Hà, nếu chú không đến thì chúng cháu sắp bị Hoàng trưởng phòng khi dễ.
Hoàng Xán nhũn chân té dưới đất.
Má ơi, gã đạp phải đinh rồi. Cô không phải sinh viên bình thường, gọi Hà Tử Văn là chú thì sao là người bình thường được?
Hà Tử Văn mỉm cười nói:
- Ngụy nha đầu, chú sẽ giải quyết chuyện này, cứ yên tâm đi, sẽ cho cháu câu trả lời vừa lòng.
- Vâng, chú Hà phải giải quyết cho đẹp vào. Mới rồi vị Hoàng trưởng phòng này thậm chí không nể mặt giáo sư Ngô, còn định đánh lão nhân gia.
Nhìn như Ngụy Mạn buột miệng nói lại khiến Hà Tử Văn sửng sốt. Giáo sư Ngô? Chẳng lẽ là...
- Ngụy nha đầu...?
Ngụy Mạn liếc phía cuối hành lang:
- Đúng vậy! Chú Hà, chính là Ngô Thanh Nguyên giáo sư Ngô. Bây giờ giáo sư đang nói chuyện với hai đệ tử trong phòng.
Hoàng Xán ơi là Hoàng Xán, ngươi đúng là thọ tinh công treo cổ ngại mình sống lâu, ngươi nghĩ sau lưng có phó sở trưởng chống lưng thì muốn làm gì cũng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700259/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.