Có một loại người dù ăn mặc đơn giản đi trong đám người vẫn sẽ như hạc trong bầy gà, Chu Từ chính là loại người này.
Tô Mộc nhún vai nói:
- Thế còn không bằng một cặp vui sướng khi người gặp họa, cáo khóc thỏ.
Chu Từ cười hỏi:
- Tướng công, thấy anh săn sóc như vậy tiểu nữ tử xin mời anh ăn bữa thịnh soạn được không?
Tô Mộc gật đầu, nói:
- Được rồi, vậy xin vui lòng cho cô mặt mũi.
- Đi đi, đừng ba hoa nữa.
Mọi người nhìn chăm chú Chu Từ thật tự nhiên ôm tay Tô Mộc, hai người biến mất phía cuối đường. Không có xe đắt tiền để lái nhưng Chu Từ không thấy khó chịu gì, cô càng hạnh phúc, vui sướng hơn trước kia.
Tô Mộc ngồi trong quán vỉa hè trang hoàng tạm được, nhìn thịt nướng đặt trên mặt bàn.
Tô Mộc lắc đầu bất đắc dĩ nói:
- Đây là bữa ăn thịnh soạn mà em nói?
Chu Từ tội nghiệp nói:
- Tại người ta nghèo, không mời nổi anh ăn đồ mắc tiền. Hay chúng ta đổi chỗ? Cùng lắm người ta ói máu lấy ra hết đồ cưới?
Chu Từ đúng là yêu tinh, từng hành động toát ra quyến rũ khó mà chống cự.
Tô Mộc cười nói:
- Được rồi, xem như anh chưa nói gì. Thật ra anh rất thích ăn thịt nướng.
Chu Từ quyến rũ nói:
- Vậy tốt, nào, ăn thoải mái đi.
Tô Mộc không biết nên nói cái gì:
- Em...
Ngón tay Tô Mộc vô tình chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700251/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.