Đoạn Trác cười nói:
- Huynh đệ tếu thật, sao, cậu cũng muốn đổ hai tảng đá chơi?
Tô Mộc hờ hững nói:
- Đổ ngọc? Tôi sợ đổ đến lúc tròng mắt Đoạn lão bản đỏ hồng lại khóc cầu tôi đừng mua.
- Xì.
Đoạn Trác xì một tiếng:
- Huynh đệ lần đầu tiên đến Lang Gia viên chơi đúng không? Cậu không thăm dò nghe ngóng tiệm Lý Thải của Đoạn Trác tôi có danh tiếng thế nào trong chỗ này. Dù cậu mở ra cao lục một trăm vạn thì tôi sẽ không chớp mắt cái nào, cho cậu chuyển đi. Lý Thải của tôi là hàng cao cấp.
Đoạn Trác không phóng đại, nếu gã muốn lừa gạt, lũng đoạn thị trường thì Chu Từ sẽ không ghé qua, tiệm Lý Thải cũng không đông khách như vậy.
Hơn nữa đào được thứ tốt thì tiệm Lý Thải càng nổi tiếng hơn. Giống như mua xổ số, trong lồng cầu treo giải thưởng năm trăm vạn thì càng nhiều người đến mua xổ số hơn, ai không muốn chơi ở chỗ may mắn?
- Nếu vậy...
Tô Mộc lướt qua Đoạn Trác, đứng trước mặt Chu Từ.
Tô Mộc mỉm cười hỏi:
- Tuy tôi biết rất đường đột nhưng muốn hỏi có chịu tin tôi một lần không?
Đám người đứng xem khinh thường nói:
- Xì, tiểu tử này nghĩ mình là ai?
- Ừm! Dám nói chuyện kiểu đó với Chu tiểu thư, ngu ngốc không biết sống chết.
- Tin ngươi? Ngươi nghĩ mình là đổ thần sao?
Buồn cười, ngươi ỷ vào bộ dạng mặt trắng nhỏ muốn cua Chu Từ? Mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700231/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.