Ngưu Căn Sinh tuôn một tràng pháo, càng nói về oa oa ngư là mắt gã càng sáng ngời. Tô Mộc nghe mấy lời này lòng càng vững tin, nếu đúng như Ngưu Căn Sinh nói thì rất có triển vọng.
Tô Mộc mở miệng nói:
- Anh Ngưu, chút nữa chúng ta ăn xong làm phiền Anh Ngưu dẫn tôi đi chỗ thường hay bắt cá. Chỗ nào có cá chỗ nào không, Anh Ngưu hãy nói cho tôi biết.
- Không thành vấn đề!
Ngưu Căn Sinh vỗ ngực nói:
- Đừng nói bắt oa oa ngư, Tô trưởng trấn muốn săn thú cũng được, chỗ tôi có nỏ.
Ngưu Căn Sinh nói nó không phải súng săn mà là nỏ tiễn cứng tự làm. Loại nỏ này nhìn không bắt mắt nhưng sức sát thương rất mạnh, có thể đâm thủng sói hoang, uy lực không yếu hơn súng săn.
- Nào, dzô!
Ba người ăn no uống đủ. Ngưu Căn Sinh dẫn Tô Mộc, Từ Viêm đi khắp núi. Sơn mạch nào có cái gì, con sông nào có oa oa ngư, trái của cây nào ủ Hỏa Thiêu Sơn. Ngưu Căn Sinh nói hết những gì gã biết cho hai người nghe.
Từ Viêm hít làn gió mát ập vào mặt, hương thơm thoang thoảng trong không khí.
Từ Viêm cười nói:
- Lãnh đạo, nếu sơn mạch này có thể cải tạo thành khu du lịch thắng cảnh thì tuyệt. Nhìn phong cảnh này đi, đẹp còn hơn chỗ báo chí tuyên truyền.
Tô Mộc nói đùa:
- Được thôi, không ngờ Từ đại sở trưởng của chúng ta cũng biết làm kinh tế.
Từ Viêm gãi đầu nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700158/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.